Trưa 30 tết 2023, nhiều chợ hoa ở Saigon, tiểu thương phải đập bỏ các chậu hoa của mình vì buôn bán quá ế ẩm. Họ không muốn bán rẻ để tạo tiền lệ cho các lần sau này, người mua hoa cứ đợi cho đến giờ cuối để được mua giá rẻ. Có nhiều nơi chính quyền phải dùng xe ép rác lớn để thu dọn các chậu hoa. Chứng kiến sự kiện đau thương này, khách qua đường thì xót xa. Chủ hoa thì đau đớn, buồn bả xen lẫn phẩn uất, bao vốn liếng, công lao khó nhọc đều tan thành mây khói. Vì đâu nên nỗi? Làm sao giải quyết vấn đề này để không còn tái diễn? Đó là các câu hỏi mà những người có trách nhiệm phải nghiên cứu giải quyết. Trong không khí ồn ào và sô bồ đó, nếu lắng đọng, chúng ta sẽ nghe được tâm trạng của những nàng hoa, đang thỏ thẻ tâm sự:
Quê em ở miền Hậu Giang sông nước,
Nơi đất lành, đồng ruộng đất phì nhiêu.
Tuy người dân chốn ấy vẫn còn nghèo,
Nhưng tình nghĩa, chân thành, giàu tình cảm ...
Bọn chúng em biết phận nghèo; nên đâu dám:
Mơ kiêu sa, đài các, với sang giàu.
Đem dáng hoa, với nhiều sắc, nhiều màu,
Để trang điểm muôn nhà trong dịp Tết.
Nào Hoa Giấy: trắng, vàng, cam, … đỏ huyết,
Nào Mào Gà: vàng, đỏ, … đẹp xinh tươi.
Nào Vạn Thọ: tên già, nhưng đẹp tựa đôi mươi,
Nào Hoa Cúc: vàng, cam, cười tươi thắm.
Và còn nữa: bạn chúng em nhiều lắm,
Đây Sống Đời, đó Ngủ Sắc, Trạng Nguyên …
Kìa Ớt Kim, Ớt Kiểng, Hoa Đồng Tiền …
Đều xinh đẹp, chờ mùa xuân đang tới.
Qua năm tháng, dưới bàn tay vun xới,
Của chủ vườn, cần mẫn suốt ngày đêm.
Bọn chúng em, ngày một lớn lên thêm,
Rồi trổ mã, để đáp đền công chủ.
Ngày nắng gắt, được tưới đều, đầy đủ,
Để chồi xanh vương dậy, lớn dần lên,
Để cho cây, ngày một lớn cao thêm.
Công lao chủ, chất chồng theo năm tháng.
Kể sao xiết, công lao người đồng án,
Ngày qua ngày, chịu một nắng hai sương.
Chăm sóc cây với đầy ắp tình thương,
Dù mưa nắng, dù gió sương, sớm tối.
Đời chúng em, cũng ba chìm bảy nổi,
Lúc xanh tươi, cũng có lúc ốm đau.
Nên cần phân, và cần thuốc trừ sâu …
Để vực dậy, lúc sụt sùi … bị bịnh.
Có nhiều bạn, chắc số trời đã định,
Đã lìa đời khi tuổi vẫn còn xanh.
Ôi đời hoa, số kiếp thật mỏng manh!!!
Số còn lại, chỉ 3 phần, xanh tốt.
Chủ vườn, lại phải tận tâm chăm sóc,
Để chúng em, khỏi bị cảnh “nốc ao”.
Ơn chủ vườn, em nghĩ … tựa non cao,
Nên bọn em cố lớn mau báo đáp …
Lúc thời tiết, dần trở nên ấm áp,
Khi chúa xuân lấp ló sắp trở về.
Lòng chủ vườn vui sướng, hả hê,
Thấy chúng em tuổi cặp kê, khoe sắc.
Hàng ngày có dập dìu người coi mắt,
Họ săm soi từ kẻ tóc đường tơ.
Cô nào già, cô nào vẫn còn thơ,
Cô nào kịp … ngày xuân về Tết đến.
Họ trả giá, rồi so đo đong đếm,
Cùng chủ vườn thỏa thuận giá bán mua.
Họ so bì, đem chuyện cũ được, thua,
Để ép giá, chủ vườn cho thiệt thấp.
Còn chủ vườn, sau tháng ngày cung cấp:
Tiền công nhân, phân, chậu, … thuốc trừ sâu.
Nay hết tiền; để nhẹ bớt lo âu,
Nên bán bớt, để có tiền lo tiếp …
Đời hợp tan, hình như là duyên nghiệp,
Bọn chúng em, một số lại chia tay.
Số người đi, theo lái suốt dặm dài,
Kẻ ở lại, vui buồn bên chủ cũ.
Đây là lúc, đời có nhiều vui thú,
Chúng em đều sung sức, sắc thắm tươi.
Trong nắng vàng, hoa hé nở nụ cười,
Ong bướm lượn, hoa thẹn thùng e lệ.
Chủ vườn thấy chúng em đẹp như thế,
Cũng mừng vui, và hãnh diện, hả hê.
Lòng thầm mong, năm nay số thu về:
Trả hết nợ, có chút lời bỏ công khó nhọc.
Rồi cũng đến, ngày mừng vui muốn khóc,
Bọn chúng em, được lần lượt đưa lên ghe.
Dẫu thì thầm, chúng em vẫn được nghe:
“Lên thành phố, khoe sắc màu, đón Tết.”
Nhưng eo ôi, bao niềm vui lịm chết,
Ghe tròng trành, hoa chen chúc, sợ ghê ...
Bọn chúng em, có người tỉnh, người mê,
Theo sóng nước, rời thôn quê, lên phố.
Đến thành phố, người ngược xuôi, lố nhố,
Kìa mèn ơi!!! bao phố xá cao vời.
Xe đủ màu, xuôi ngược khắp nơi nơi,
Trong chen chúc, tiếng còi xe inh ỏi.
Lũ chúng em quên bao nhiêu mệt mỏi,
Cùng chủ vườn, vượt sông nước đường dài.
Rồi từng em, được lần lượt chuyền tay,
Đưa lên bến, sắp ngay hàng thẳng lối.
Từ hôm đó, bất kể ngày, hay đêm tối,
Chủ chúng em phải túc trực suốt ngày.
Lúc tỉa cành, lúc tưới nước, liền tay,
Lúc che nắng, để các em xanh tốt.
Làm sao kể nỗi gian nan cho hết,
Của chủ vườn, hàng tuần lễ, ngày đêm.
Chuyện vệ sinh, tắm rửa ... chiếu mền,
Đêm mất ngủ, ngày bửa no, bửa đói.
Đêm sương lạnh, ngày trưa trời nắng chói,
Bao mồ hôi, ướt đẩm áo sờn vai.
Này mẹ già, chị gái, này anh trai …
Cùng chung sức, mơ ngày mai khấm khá.
Nhưng than ôi, đời sao nhiều nghiệt ngã!!!
Ngày lại ngày, tiêu tốn đã nhiều.
Mấy ngày qua, bán chẳng được bao nhiêu,
Bán ế quá!! Sức mua sao quá yếu!!!
Phận chúng em, tay mềm, thân liễu yếu,
Muốn giúp người, nhưng chẳng biết làm sao.
Chỉ cố vui, khoe sắc thắm, đón chào,
Khi khách đến, cố sao vừa lòng khách.
Hai hôm nữa, là đến ngày dẹp chợ,
Khách mua hoa, mới có được lai rai.
Người dạo chơi, người chụp ảnh đăng “phây”,
Người trả giá, … có người mua vài chậu.
Chủ vựa hoa, linh cảm được điều xấu:
Nếu thế này sẽ dẫn đến trắng tay.
Nên vội vàng cho hạ giá ngay,
Dẫu lổ ít, còn hơn là sạch vốn.
Lòng chủ vựa, nóng còn hơn lửa đốt,
Từng giờ trôi, từng khoảnh khắc lo toan.
Cơm khó ăn, miệng đắng, uốn nước khan,
Lo trăm nỗi, lòng ngỗn ngang, khó quyết.
Đến giờ chót, thôi lỡ rồi, chẳng tiếc,
Còn bao nhiêu, quyết đập bỏ, không màng.
Để ngăn ngừa những cái Tết khác sang,
Không tái cảnh, đợi chợ tàn ... mua rẻ.
Chúng em chỉ là những người non trẻ,
Đâu biết gì, trong cuộc sống trần ai.
Không dám bàn, chuyện ai đúng, ai sai:
Kẻ mua rẻ, và những người đang đập bỏ.
Thân phận em, thật bọt bèo bé nhỏ,
Như mưa sa, hạt từng hạt ... rớt rơi.
Hạt rủi ro, bị dập nát ... tả tơi,
Hạt may mắn, được cưng chiều, ... khoe sắc.
Chúng em muốn nêu lên một thắc mắc:
Là làm sao, cho mua bán được lòng nhau.
Ai? - Chính quyền? hay - hiệp hội hoa màu?
Có trách nhiệm giải quyết điều phi lý.
Chúng em được chủ vườn thương, yêu quý,
Người chăm nom, lo săn sóc dài lâu.
Muốn đáp đền ân nặng, nghĩa sâu,
Bán nhan sắc, kiếm chút lời cho chủ.
Nào ai muốn, đợi bao ngày, … ủ rủ,
Rồi cuối cùng, bị đập bỏ, tàn phai.
Nhan sắc này chẳng giúp ích cho ai,
Làm mai một, một đời hoa ... xấu số!!!
Dầu rất buồn, nhưng chúng em vẫn cố,
Khuyên chủ vườn, cố gắng giữ niềm vui.
Ngày mai đây, Tết sẽ đến nhà rồi,
Hãy vui vẻ, đón chào mùa xuân mới.
Rồi sang năm, một vụ mùa lại tới,
Lại gieo trồng, ươn hạt ... đắp cơi.
Niềm rộn ràng, đem sức sống khắp nơi,
Như là nghiệp, nghề này phải theo mãi.
Em xin chúc nhà vườn nhiều sức khỏe,
Để vượt qua giông bão cuộc đời.
Đem niềm vui, vẻ đẹp đến nơi nơi,
Mùa xuân tới, lại tràn đầy hy vọng.
Mùng một Tết Quý Mão, 2023
Ngan Nguyen