Trước đó, ông làm phụ hồ nhưng bị tai nạn giao thông thương tật phải bỏ nghề. Tất cả gánh nặng chất lên vai người vợ, kể cả lo chuyện học hành cho hai đứa con nhỏ.
Do nhà gần núi, một hôm ông bắt được con rắn nặng to và bán được 250 ngàn, cỡ 1200 yen Nhật. Ông không phải thợ rắn chuyên nghiệp nhưng cứ bắt.
Lần này gặp con rắn hổ mang chúa, ông đã liều bắt vì nghĩ bán sẽ được nhiều tiền lo cho vợ con. Nhưng nó ngóc đầu dậy cao cả thước, táp vào đùi ông một cái. Ấy vậy mà ông vẫn thộp cổ nó rồi chạy ra đường cái nhờ người đi đường chở tới nhà thương. Con rắn vẫn quấn chặt trên tay.
Có lẽ tạo hoá mỉm cười với ông, bởi nọc rắn hổ mang chúa một lần cắn đủ giết 30 người trưởng thành trong nửa giờ. Khi bị cắn, nọc độc sẽ tàn phá hệ thần kinh và nạn nhân sẽ nhanh chóng tê liệt rồi hôn mê sâu. Kể cả một con voi trưởng thành cũng có thể bị rắn hổ mang chúa cắn chết sau vài giờ.
Nhưng ông đã sống sót, ra tới đường cái, đi tới bệnh viện rồi chuyển tới Chợ Rẫy ở Sài Gòn và vẫn cầm cự được.
Người ta nói khi gặp con rắn, đứa con 9 tuổi của ông đã kêu ông chạy đi, nhưng ông nói bắt để kiếm tiền cho con đi học. Nghe đau, vì khổ thì liều. Nếu mà ở Nhật có người cha nào phải liều bắt rắn kiếm tiền cho con đi học như vậy, rồi bị cắn và vẫn cầm con rắn vào viện, thì chắc là chuyện chấn động cả nước, cả đội quan chức sẽ cúi đầu xin lỗi quốc dân và từ chức vì đã để dân khổ quá.
Người cha này có lẽ là một người hùng. Làm người hùng đơn giản vậy thôi, khi họ yêu thương bằng cả tấm lòng, thì họ có thể làm những điều phi thường.
Câu chuyện nghe truyền lại, không biết thực hư bao nhiêu phần, nhưng thấy thương yêu và kính trọng.
Hồi sáng nghe tới Tây Ninh, cũng nghĩ chắc là đằng sau có ẩn tình, quả là không sai. Bởi mình có những bạn hữu đến từ Tây Ninh, tất cả đều trượng nghĩa và hào hiệp.
Haile facebook- Hải Lê / quinhon11