Vườn bách thú muốn mua một con voi. Một ngày, Giám đốc gọi Trưởng phòng hành chính lên văn phòng. Trưởng phòng hành chính bước vào tiện tay đóng cửa lại sau đó giở cuốn sổ ghi chép ra rồi hết mực cung kính đứng trước bàn làm việc của Giám đốc.
Vị Giám đốc đằng hắng lấy giọng nói: “Là như thế này, Ivanovich ạ, vườn thú của mình muốn nhập khẩu một con voi nhưng hiện nay tôi đang bận túi bụi không thể đi được nên anh phải đi một chuyến. Anh có thể tự quyết định nên đi nước nào mua được voi thì đi, tôi tin rằng anh nhất định sẽ làm tốt việc này. Tiền không thành vấn đề, tôi cho anh thời gian hẳn một tháng. Ivanovich nghiêm túc lĩnh hội và ghi chép cẩn thận những lời căn dặn của Giám đốc, sau đó gật đầu rồi nhẹ nhàng đi ra.
Ivanovich từng ước ao có một chuyến đi sang Úc và bây giờ cơ hội đã đến. Mặc dù ở Úc không có voi, voi của nước nào bây giờ là không cần phải tính toán cân nhắc, đến lúc đó sẽ có cách.
Một tuần sau, Ivanovich đi làm thủ tục rồi mang các giấy tờ, hộ chiếu vé máy bay đi Sydney đến trình Giám đốc. Vị Giám đốc chẳng thèm xem, theo hướng dẫn của Ivanovich ký vào các giấy tờ có liên quan.
– Ivanovich này, nước Úc có những loại voi gì nhỉ? Là voi châu Phi hay là voi Ấn Độ?- Giám đốc vừa ký vừa hỏi.
– Tất nhiên là voi Ấn Độ – Ivanovich thật thà trả lời – Ấn Độ rất gần với Úc, hai nước chỉ cách nhau qua biển Ấn Độ Dương.
– Thế nào? Voi biết bơi à? – Vị Giám đốc buông một câu bông đùa.
– Ấn Độ và Úc thông thương bằng tàu thuyền – Ivanovich vẻ nhút nhát không dám đùa với Giám đốc.
Ivanovich sống những ngày trên đất nước Úc vô cùng dễ chịu. Anh tham quan các bảo tàng, vui chơi ở các khu du lịch … Tóm lại, anh đi đến những nơi mà mình thích, đúng là vô cùng tuyệt diệu, đến nơi nào Ivanovich cũng không quên mua các loại đặc sản của nước Úc. Sau nửa tháng anh đã mua được một túi to và đều là những thứ quý hiếm khó kiếm như đồ cổ, các loại hàng công nghệ phẩm có danh tiếng rồi anh nhờ một nhà kinh doanh người Nga ở Úc mang về nước chuyển đến tận nhà cho vị Giám đốc.
Một tuần sau, Ivanovich nhận được điện thoại của Giám đốc. Vị Giám đốc cho Ivanovich biết hiện nay vườn thú không định mua voi nữa mà muốn mua một con gấu xám nên chỉ thị cho Ivanovich phải nhanh chóng sang ngay Canada để giải quyết việc này. Cuối cuộc gọi vị Giám đốc lại nhấn mạnh rằng tiền không thành vấn đề gì.
Ivanovich thở một hơi nhẹ nhõm giở tấm bản đồ thế giới ra xem: Argentina, Brazil, Peru, Mexico, Hoa Kỳ …. Ivanovich thấy nơi nào cũng rất hấp dẫn.
Ivanovich gấp tấm bản đồ lại giơ tay vớ lấy quyển danh bạ điện thoại tìm số điện thoại của đại sứ quán Nga ở Mỹ….
Truyện vui của Andre Jorkin (Nga)-Nguyễn Thiêm (dịch) /