Sáng hôm nay, phố xá trong thị trấn người đi lại tấp nập, tiếng cười nói vui vẻ, một khung cảnh tươi đẹp yên bình.
Đột nhiên, ở trên đỉnh ngôi nhà cao hơn 10 tầng của một nhà hàng xuất hiện một người thanh niên. Người thanh niên tay trái nắm lan can sắt, tay phải cầm những hòn đá nhỏ ném xuống phía dưới ,miệng không ngừng nói gì đó nghe không được rõ.
– Xem kìa, có người muốn nhảy lầu! – Có tiếng ai đó kêu lên. Không lâu sau, mọi người ùn ùn đổ về trước cửa nhà hàng đứng xem người thanh niên, có người gọi điện báo Cảnh sát.
– Mọi người hãy tránh ra đi! – Người thanh niên ở trên đỉnh ngôi nhà vừa nói với những người hiếu kỳ đứng xem mình vừa không ngừng ném những hòn đá nhỏ xuống phía dưới.
– Anh ta đúng là người đi làm thuê bị ông chủ ăn quỵt tiền công nên trèo lên trên ấy để diễn trò tài nhảy lầu đấy mà – Một bà cô vẻ tự tin nói với mọi người.
– Tôi cho rằng anh ta cờ bạc nợ nần chồng chất bị dồn vào chân tường nên phải tìm cách này để giải thoát. Cờ bạc là bác thằng bần đừng có nhúng vào là tốt nhất – Một vị đàn ông trung niên nói như để nhắc nhở những người thanh niên đứng ở xung quanh mình.
Vừa lúc đó thì Cảnh sát đến, sau khi tìm hiểu tình hình một người Cảnh sát có kinh nghiệm trèo lên đỉnh ngôi nhà. Đến nơi, thấy người thanh niên vẫn đang ném những hòn đá nhỏ xuống phía dưới, miệng không ngừng lẩm bẩm “trúng này, trúng này” hành động thật kỳ quái. Người Cảnh sát nghi ngờ người thanh niên bị bệnh tâm thần nên không dám đến gần, anh ta đứng cách người thanh niên khoảng 6 – 7m dùng lời lẽ rất ngọt ngào khuyên nhủ anh ta. Người thanh niên hỏi người cảnh sát: “Anh Cảnh sát, anh lên đây làm gì?”.
Người Cảnh sát vẫn rất nhẹ nhàng thuyết phục người thanh niên: “Này anh bạn, cuộc sống thật là tươi đẹp, không khó khăn như ngày xưa nữa, anh bạn không nên từ bỏ thế giới này”.
Người thanh niên ngây người: “Ai bảo tôi nhảy lầu?”.
Người Cảnh sát nói: “Thế anh bạn trèo lên đây để làm gì?”.
Người thanh niên thở dài nói: “Tôi ở nông thôn làm ruộng nhưng gần đây mê chơi xổ số, hy vọng trúng số độc đắc nên ruộng vườn bỏ bê theo đuổi mấy con số tiêu hết cả tiền mà không trúng số nào cả”.
Nghe người thanh niên nói thế người Cảnh sát như hiểu ra vấn đề và tiếp tục làm công tác tư tưởng với người thanh niên: “Xổ số có thể mua nhưng đừng quá say mê vì chơi xổ số mà tiêu hết cả số tiền tích cóp được là không nên. Anh bạn nên biết rằng xác suất trúng số độc đắc vô cùng thấp, nói như thế này để anh bạn biết: Xác suất trúng số độc đắc có thế ví như một người thanh niên nông thôn như anh lấy được vợ là hoa hậu, cho nên tôi cho rằng làm người nên chịu khó siêng năng để mà sống không nên mộng tưởng tiền từ trên trời rơi xuống, anh bạn cứ làm tốt việc trồng trọt cũng có thể làm giàu cho gia đình. Đương nhiên ngay cả khi không có tiền cũng không quan trọng, tiền của là vật bên ngoài thân mất đi vẫn có thể kiếm được, sinh mệnh mới là tài sản quý nhất, không được làm những việc ngốc nghếch”.
Nghe người Cảnh sát nói, người thanh niên tỏ vẻ xúc động: “Ờ, có lẽ thế, tôi nghe người ta nói, xác suất trúng xổ số độc đắc giống như đứng ở trên đỉnh mái nhà này ném hòn đá trúng vào miệng cái ấm trà cho nên hôm nay tôi thử xem mình có vận may trúng số độc đắc hay không?” ….
– À, hóa ra … – Người Cảnh sát dở khóc dở cười ….
Truyện vui của Trương Kiện (Trung Quốc)---Nguyễn Thiêm (dịch) /anle20