Trong nhóm bạn WeChat cùng cơ quan của A Quyên, có một số bà nội trợ rất giỏi và A Quyên thường chat thảo luận với họ về cách quản lý gia đình. Tối hôm đó, lớp trưởng A Lãn bất ngờ đăng tin trong nhóm: “Súp lơ đang rẻ!”. Sau khi xem tin, hết giờ làm việc A Quyên đã đi đến chợ nông sản, quả nhiên giá bán súp lơ đang rất rẻ nên cô đã mua một ít và mang về nhà.
Vài ngày sau, A Lãn lại đăng một tin nhắn khác trong nhóm: “Giá cà chua đã chạm đáy!”. Con của A Quyên thích ăn cà chua nên cô đã chạy đến khu chợ gần đó và thấy giá cà chua quả thực đã giảm một nửa.
Động thái này của A Lãn đã tiết kiệm được cho mọi người khá nhiều tiền.
Chiều hôm đó, A Quyên đã phát tin trong nhóm bày tỏ lòng biết ơn, nhưng A Lãn nói: “Tôi không điều tra, tất cả chỉ là phỏng đoán thôi”. Các bà nội trợ không tin nên bảo A Lãn đoán xem tối nay món nào rẻ. Không lâu sau, A Lãn trả lời trong nhóm vẻn vẹn hai từ: “Bắp cải”.
Ngày hôm sau, hết giờ làm việc, A Quyên đi đến chợ nông sản, không ngờ đúng như lời A Lãn nói, bắp cải được bán với giá rất phải chăng.
Sau khi về nhà, A Quyên mở điện thoại di động ra xem thì thấy trong nhóm đã náo loạn cả lên, rất nhiều người đã khen ngợi đích danh A Lãn, nói rằng A Lãn thực sự rất xuất sắc, tiên đoán chính xác như thần. A Lãn vẫn trả lời như trước: “Tất cả chỉ là phỏng đoán thôi”. Làm sao có ai tin được? Có người nói với A Lãn: “Nói thật đi, bạn có kiểm tra giá rau củ trên mạng hàng ngày không đấy?”, A Lãn trả lời: “Nói thật với mọi người, con trai tôi ngày nào cũng nói với tôi”. Hừm, con trai của A Lãn chỉ mới học lớp 2, tại sao thằng bé lại nắm được giá rau như trong lòng bàn tay vậy? Không khí trong nhóm đột nhiên thay đổi, mọi người đều chỉ tay về phía A Lãn: “Nếu ngươi thú nhận sẽ được khoan hồng, còn nếu ngươi cố tình che giấu sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc”. A Lãn chỉ biết đáp lại với vẻ oan ức.
A Quyên lén nhắn tin hỏi riêng A Lãn: “Này, con trai cậu ngày nào cũng đi chợ rau à?”. A Lãn trả lời: “Con trai tớ không đi chợ rau, nhưng ngày nào nó cũng ăn rau!”. A Quyên lại hỏi: “Thế là thế nào? Chỉ ăn rau thì làm sao biết được loại rau gì giá rẻ chứ?”. A Lãn tươi cười trả lời : “Con trai tớ học bán trú, tớ đón con trai đi học về và nó sẽ nói cho tớ biết đã ăn gì ở nhà ăn của trường vào bữa trưa. Vì khi nhà ăn của nhà trường đi mua rau, nhất định họ phải chọn thứ rau rẻ nhất rồi!”.
Truyện vui của Vị Tường (Trung Quốc)-Bao Chau dịch/anle20