Kể từ khi có điện thoại di động người dân ở thị trấn Nhị Đầu không còn bị đau lưng, đau chân nữa, đi lại khỏe mạnh hơn…
Khi thành phố thực hiện hoạt động xóa đói giảm nghèo nên các doanh nghiệp thi nhau về liên kết với nông thôn và Công ty Viễn thông Sở Hán liên kết với thị trấn Nhị Đầu. Tại ngày tổ chức lễ liên kết, ông Tổng giám đốc Chu phát động nhân viên trong công ty tham gia hoạt động “Tặng máy về nông thôn”, mỗi hộ gia đình được tặng một chiếc điện thoại di động và công ty cam kết sẽ trả một nửa tiền điện thoại cho các hộ dân..
Chương trình hoạt động “Tặng máy về nông thôn” của ông Chu đã gây chấn động lớn, câu nói nổi tiếng của ông Chu là “Thông tin thông, tài vận thông” được đăng lên trên trang nhất của các phương tiện truyền thông.
Vài tháng sau, ông Thôn trưởng thôn Nhị Đầu lên thành phố làm việc đã vội vã đến Công ty Viễn thông Sở Hán để bày tỏ lòng biết ơn và ông Thôn trưởng đã được ông Chu đón tiếp rất nhiệt tình. Ông Thôn trưởng đã tặng ông Chu một lá cờ bằng gấm có thêu dòng chữ “Điện thoại di động tốt cho sức khỏe!”.
Khi được các phóng viên hỏi về ý nghĩa dòng chữ thêu trên lá cờ thì ông Chu trả lời một cách mập mờ: “Điều đó có nghĩa là điện thoại di động Sở Hán có ít bức xạ nên không ảnh hưởng đến sức khỏe”. Kỳ thực ông Chu cũng bối rối không hiểu ý nghĩa của những chữ đó nhưng ngượng không dám hỏi ông Thôn trưởng.
Không bao lâu thành phố tổ chức hội thao nông thôn, thị trấn Nhị Đầu trước đây từng là “điểm yếu kém”, lần này bất ngờ lọt vào tốp ba làm cho mọi người hết sức ngạc nhiên. Tại buổi khen thưởng, ông Thôn trưởng phát biểu rất hùng hồn: “Thành tích của thôn Nhị Đầu không thể tách rời sự giúp đỡ to lớn của Công ty Sở Hán và người dân thị trấn Nhị Đầu rất biết ơn công ty Sở Hán!”. Ông Tổng giám đốc Chu nghe mà vô cùng xúc động, ông quyết định sẽ về thôn Nhị Đầu để thăm bà con nông dân.
Đây là lần thứ hai ông Chu về thôn Nhị Đầu và được dân làng chào đón rất nồng nhiệt. Một ông lão khoảng bảy mươi giơ ngón tay cái lên nói: “Ông Chu, nhờ có điện thoại di động của ông, từ khi dùng điện thoại di động, thắt lưng của tôi không còn đau nữa, chân cũng không còn đau nữa, tôi cảm thấy tràn đầy sinh lực và đi lại khỏe mạnh hơn …”.
Ông Chu vui mừng khôn xiết khi được nghe những lời khen ngợi mình nhưng ông vẫn cảm thấy kỳ lạ. Đúng lúc này, trong túi của ông lão vang lên một bản nhạc du dương: “Hai con hổ, hai con hổ, chạy nhanh lên, chạy nhanh lên…”.
Ông lão lập tức lấy điện thoại di động ra và như nhận được lệnh khẩn cấp ông đứng lên lấy hết sức chạy lên dốc núi. Ông Chu cảm thấy lạ vội vàng chạy theo ông lão. Khi ông lão chạy lên trên dốc ông mới ấn nút nghe rồi to giọng trả lời: “Alô! Bố đây …”.
Ông Thôn trưởng chạy theo phía sau nói với ông Chu: “Ông Tổng Giám đốc, ông thấy không, vì sóng điện thoại ở đây rất yếu nên dân làng có thói quen là khi nghe điện thoại phải chạy lên dốc mới nghe được nên vô hình trung nghe điện thoại là một hình thức rèn luyện thân thể, đúng là nhất cử lưỡng tiện”.
Ông Chu nghe ông Thôn trưởng nói vậy nở nụ cười gượng gạo rồi sắc mặt trắng bệch, không biết nên nói như thế nào…
Truyện vui của Từ Dương (Trung Quốc)--Thiêm Nguyễn (dịch) / / anle20