Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2017

Vài vần thơ ...nhớ lại bạn xưa

Xin giới thiệu quý độc giả vài vần thơ của ban   Phạm Đình Lân  nói lên tình bạn  đậm đà từ tuổi thơ ấu giữa đôi ban trẻ sống trong cảnh chiến tranh đau thượng của đất nước và cuối cùng phải chia tay kẻ sống  người chết  -MaiLộc                             
 
 
FRIEND
 
Since our childhood
We have known the war.
Walking on a deserted path in our village
We talked about our country.
****
When we grew up
We separated from each other.
Those talks entered our memory
As our childhood innocent ideals.
****
After twenty years of separation
You came back to the old place to see me.
That night we didn’t sleep.
We kept on talking about our country.
****
How sad our country was!
Perpetual bloodshed!
Abandoned rice fields!
Nothing but devastation!
****
Bombs burst in the villages
Bullets whistled through the cities.
There were sobs and lamentations
Even in the mountains.
·        
****
You returned to your combat unit.
A few years after the war end
You came back to see me
In my old house.
****
You looked indecisive
Between war and peace?
Freedom and banishment?
Homeland and separation?
****
I kept silent without a word.
You had a cup of tea,
The echo of the past
Which couldn’t ever come back to us.
****
Time flew by silently,
Suddenly I learned you died
On the edge of a jungle
By a spring on a rainy evening.
****
In the Yellow Spring
Did you know I left our ancestral land on a moonlit night?
I hope you never ask me
Why I left our country in its stormy days?

---------------------------------------------------------------
 Bài dịch :
 
BẠN
                        
Tụi minh biết chinh chiến
Ngay từ thưở ấu thơ.
Trên đồngg quê thông vắng
Mình nói chuyện nước mình
****
Khi hai đứa trưởng thành
Chúng minh xa cách nhau.
Chuyện ngày xua lẻn sau ký ức
Lý tưởng ngày thơ thưở ấu thơ.
****
Hai mươi năm xa cách
Mày trở lai thăm tao.
Đêm ấy mình không ngủ,
Lại nói chuyện nuớc mình.
****
Quê mình sao buồn quá!
Máu vẫn đổ triền miên!
Nhiều đổng xanh hoang phế!
Vạn sự chỉ phá tàn.
****
 
Bom nổ trong thôn vắng,
Đạn reo khắp thi thành
Trên non cao núi thẳm
Cũng có tiếng thở than.
****
Mày trở về đơn vị.
Vài năm tàn cuộc chiến
Mày trở lại thăm tao
Cũng tại căn nhà cũ.
****
Mày có vẻ do dự
Chiến tranh và hòa bình?
Tự do và đầy ải?
Đất nước và biệt ly?
****
Tao không nói một lời.
Mày uống tách trà thơm,
Dư âm của quá khứ
Mãi mãi không trở về.
****
Thời gian lặng lẽ qua
Tao hay tin mày mất
Bên suối vàng ven rừng
Một chiều mưa ảm đạm.
****
Dưới tuyền đài mày biếtt
Taođã rời đất tổ
Vào một đêm sáng trăng?
Tao vẫn hằng hy vọng
****
 
Mày đừng bao giờ hỏi:
Sao bò nước ra đi
Ngày quê hương giông bão
 
__________________________________
 
Thoát dịch và cảm tác
 
    TRI KỈ
 
Vốn tri kỉ, hai thằng từ thưở nhỏ,
Chiến tranh về dạo đó xóm xôn xao .
Đường quanh co thôn vắng bước bên nhau
Hai thằng đã đổi trao chuyện đất nước .
 
Theo năm tháng tuổi đời không dừng bước,
Cuộc đời người đến lúc phải xa nhau .
Lời ngây ngô thuở bé nhớ hôm nào
Vẫn còn khắc đậm màu trong hai đứa .
 
Không tin tức hai mười năm dài máu lửa
Bỗng một ngày mầy gõ cửa thăm tao
Một đêm dài thức trắng chuyện bên nhau
Mãi tâm sự, mầy tao bao chuyện kể .
 
Chuyện đất nước tan thương nhầy máu lệ
Bom đạn rơi , thế hệ xác chất chồng .
Bao nhà hoang vườn trống khắp ruộng đồng,
Trong cuộc chiến mạng người ôi! rất rẻ .
 
Trái đạn pháo sân trường tung xác trẻ
Tiếng đạn bay réo rắt suốt đêm ngày
Át tiếng than , nước mắt mẹ lăn dài.
Núi rừng thẳm, chau mày bom đạn xới .
 
Mầy trở lại chiến trường trong lửa khói
Cuộc chiến tàn sau đó chỉ vài năm.
Mầy lại về chốn cũ để tìm thăm
Bên đèn lạnh tụi mình buồn tâm sự.
 
     Mầy do dự đắn đo
     Tù đày hay tự do ?
     Ra đi hay quyết tử ?
     Trăm mối như tơ vò !
 
Tao im lặng buồn xo không thể nói
Vân vê mãi chén trà mầy chờ đợi
Dư âm xưa vời vợi cứ vèo trôi
Như cánh chim heo hút tận cuối trời !
 
Trong cơ cực, thời gian trôi chậm qúa !
Được tin mầy gục ngả núi rừng xa.
Tiễn đưa mầy chỉ tiếng suối chim ca
Mưa xuân tưới , sương sa mầy có lạnh ?
 
Dưới suối vàng hiu quạnh chắc mầy hay
Tao bỏ nước một đêm đầy trăng sáng .
Giữa trùng khơi, măng máng nhớ lời mầy :
“Thà là chết, hơn tù đày tâm trí !”
 
                    MaiLoc-   Cali 01-10-17