Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

Tâm Sự Vợ ChồngGià

 H t nhn là “hai con kh già”.
 B
i vì n cười ca h bây gi cũng xch xc, méo mó lm, nht là mi ln cãi nhau, nhìn li càng chng ging ai, c vênh vênh váo váo mà li lườm lườm nguýt nguýt trông đáng ghét t. Nhưng mà đó là chuyn ca h, chng là ca ai trên cõi đinày, nếu ai có trùng hp mà nhn là v ca mình thì cũng mc thiên h.

   

Ðúng ra h đã hay chí chóe t hi còn tr, ynhư hai con kh non. Lúc mi yêu nhau h cũng hay gin hn, nhưng nhng th gin hn thu đó ch bng lên như la rơm, làm h càng nhti nhau nhiu hơn khi xa cách.
 

Trước khi quyết đnh đi ti hôn nhân, h đãv vn đ và xin phép cha m đôi bên so tui
nh
ư bao nhiêu cp v chng khác. Lão thy bóiđeo đôi kính đen, gt gù bm bm đt tay, saumt lúc lm nhm tính toán, nghe loáng thoáng câu gì “thìn, tut, su, mùi t hành xung, tý ng mo du vi nhau không nát mt chiếu”. Nhưng may quá hai người không nm trongnhóm tui y, cui cùng thì thy cùng nói mtcâu ba phi: “N mng ha, nam mng th,th sanh ha, tương sanh, tuy không giàu có, nhưng sng vi nhau trăm năm đu bc”.

Thôi th
ế cũng được, bà già đng dy xuýt xoacám ơn thy, du có khc khu chút đĩnh mà
c
bc đu răng long cãi nhau hoài hoài thìcũng xem là hp tui, không lo mt đa ra
chân v
chu Gii sm. Mng tích lch hach là la sm sét, nó gm thét lên như chp
nhoáng là ngu
i ngay, còn th ng sơn thì tuykhông đin sn, dinh cơ, nhưng thanh cao chót vót đnh núi, sm chp không h hn gì. Snht là cái mng mc gp ha, hay ha gp thy thì coi chng hai đa, đa chết đa b thương. Xem thế cũng chưa chc đúng, và thi y là thi chiến tranh, có nhiu người xem rt hp tui mà vn gãy gánh gia đường. Nhng lúc y, hai người đang yêu nhau lm, du có phi nhy vào la đ chết cho tình yêu h vn chết, cho nên vic đưa nhau đi xem tui ch là đ các c nhà yên chí mà thôi.

Th
i gian c như thế vùn vt trôi đi, miy nào mà nay đã hơn ba mươi năm đu gi tay p. Hôm lũ con đ ngh nhng ngày “hpôn” cho cha m, ông đã na đùa na tht nói vi lũ nh:hôi, đng phú quí sinh l nghĩa, tao vi mmày ngày nào cũng như ngày tân hôn, cn gì tc cho rm đám. Ða nào thương cha m, ctí tin đi du lch trăng mt tui già, ch ăn thì đã không dám ăn, mc đp cũng ch ai nhìn”.
 

Ðúng thế, vi tui này ông ngh như vy là thc tế, tiết kim được tin cho con cái, mà li không ngi thiên h xì xèo. V chng ông sng theo li Vit Nam, hôm ngày Valentine, ông đi làm v, nghe thiên h ra r chuyn tng nhau đóa hoa Tình Yêu, li thy chú M đen đng bán hoa ngã tư đường, ông bèn hào sng mua tng bà mt đóa hng nhung đ.
Hí h
ng lái xe, ông đu xe ri đem đóa hoa vào bếp. Thy bà đu bù tóc ri đang nu cơm,
ông vui v
đưa cho v, chưa kp nói câu gì hay ho đ ly đim vi bà, thì bà đã nhăn nhó
lên nh
ư kh: "Làm trò kh gì thế, hoa vi ch hóet. Sao không mua cho tôi bó rau mung xào tht bò ăn cơm có phi ngon không?”

Ông c
t hng, ngm nghĩ, rõ chán phèo cho cái con kh già, làm như cuc đi chưa h biết ti ch “romantic” bao gi c. Nhưng nhìn mt mũi v đ gay khi đng bên bếp la, đang làm ba cơm chiu cho c nhà, ông li nghĩ thương v: “ phi đy, c ra cho bà y đng bát đĩa bn mà  bằng trăm đóa hoa hng kh gió kia.” Thếông xn tay áo lên đ ra bát, nhưng bìnhthường đã my khi ông đng đến công vicbếp núc ca v. Ông lúng túng ri tuc taylàm v cái ly, thế là bà tru tréo lên:
“Thôi ông c
ơi, h ông mó vào đâu là đ v đến đó. C đ tôi, chng cn ông phi làm.”

Ông l
c đu b ra ngoài vườn, thôi đi tưới cây vy. Nhác nhìn thy my cây mướp đng bà trng hôm nay đã leo lên hết chiếc ct g bên v rào, ông nghĩ ngay đến chuyn làm cho bà cái giàn.Nghĩ là làm, ông hí hoáy ly thang, ri dùngnhng thanh g mng đ bc giàn, nhưng chưagì ông đã thy bà đng lù lù sau lưng.
T
ưởng bà khen, ai ng b li la hong lên: "Tôi ly ông, ông chng làm gì cho nên thân
c
. L gãy chân, nm mt ch là chết cái thân già này.”
Ông t
ái: “Bà c hay n ào, không ngã mà c nghe bà la hong cũng đ git mình ngã gãy c. Ðàn bà có th đâu ăn nói c toang toác lên.”


Bà đâu có toang toác, bà lo cho ông đ
y ch,nhưng hai ch “toang tóac” làm bà m ách, mt sưng lên lên trông ht như con kh già. Tuy thế,ông cũng vác cái thang ct vào nhà kho, ri vào nhà cơm, trên chiếc k g, đã thy hoa hng đ ông mua tng bà được cm vào chiếc bìnhthu tinh. Ông tm tm cười, đàn bà h nóivy mà không phi vy, đóa hoa hng bây giđã tươi lên vì có nước.
 

Cũng không phi lúc nào h cũng cãi nhau, vàcũng không phi lúc nào ông vi bà li không
có nh
ng giây phút êm đm bên nhau khi lũ con đi vng c. Nhng câu chuyn h trao đi, nghekhông ngt ngào như hi đôi mươi, nhưng đynhng lo lng và băn khoăn cho nhau v sc khecũng như chuyn trong nhà, ngoài ph. Ông haynhc bà cn phi ung thêm thuc b mingày, còn bà thì lo lng cái chân ca ông donày đi đng có phn thiếu ngay ngn. Nhưngphin nht là mi lúc lái xe có bà bên cnhlái ph, nhc nh tng chi tiết khi cái kimđng h nhích lên nhích xung, bi vì bàkhông lái xe mà lái tài xế. Cái này thc kh
cho ông, khi m
t phi chăm chú nhìn kính trướckính sau, ming bà thì ong óng nhc nh chynhanh chy chm, khiến đu ông c hong lênsuýt tông vào xe người khác. Ông quát v:“Có câm cái mm khi không? Ði vi bà có ngàychết mết ngáp. ‘Pô Lít” tôi không s mà scái ming bà’.

Bà im m
t tí ri li lên mày:“Ðã lái d mà li c chy ‘len’ gia, l mun ‘ếch xít’ thì sao?


Ông h
m h: “Ðường nó nm trong đu tôi,lái ‘len’ trong l trượt bánh xe là đi vào thành xi măng, cũng gip đu mà chết.”

H
c cãi nhau lan x như thế, nht là khiông mt mũi kèm nhèm, không nhìn rõ bng tên
đ
ường, đnh quo phi mà mt thng M đenđã lù lù chn ngay bên cnh. Thế là ‘sy mt ly đi mt dm’. H đã có nhiu kinh nghim nhng ln đi ln đường như vy, ri loanh quanh mãi tìm không ra li v, đi lc vào nhng khu l hoc, ch mi hoàng hôn mà nghe như đã ti om vì ni s dâng ngplòng. 
Bà còn s
ơ nht là tính nóng ny ca ông, khi b mt cái xe đng sau c bóp còi ‘tin tin’ thúc hi, bi ông bn nghĩ đâu đâu mà đèn xanh nhp nháy vn chưa chu chy. Ri khi nó vượt qua mt ông, bèn giơ ngón tay gia ra đ chc tc. Mi ngón tay là mt biu tượng ca ngôn ng, có xu có tt, nhưng trường hp này thì bà phi can ông đng bt chước kiu tr li thiếu vănhóa như thế, nht là l gp phi thng có súng, thôi thì ‘mt câu nhn chín câu lành’ vy. Hi ông mi qua M, ch hiu ‘mô tê’ gì v ngôn ng ngón tay như vy, lông ngông tìm đường đi thì đã thy mt cái đu xe bên kia thò ra, giơ mt ngón tay lên, ông còn li mĩm cười nói ‘thank you’ người bn M tt bng, v nhà c tht thm sao nó biết mình đang đi tìm đường đ ch.

M
i ln có dp đi đâu vi ông, phi lái trên ‘freeway’, xe c lng lách như điên khiến ông xoay tr đến nhc đu, mm luôn luôn ra ‘đ khn nn’ bà li bt cười. Hôm y trong lòng ông điđy nhng thng khn nn, chúng nó đi đâumà như ăn cướp, xã hi này khó mà có hòa bìnhkhi con người c sùng sc lên như vy. Nghĩ chocùng thì ch bao gi hết chiến tranh, t triunăm trước ti ngàn năm sau, con người c sngri chết, chiến tranh ri li hòa bình, k đivào lòng đt người li tiếp tc sinh ra. Gilà nhân loi còn kh, vì lòng người c sùngsc lên như ni nước sôi.

Hôm nay ông bà l
i cãi nhau. Mt bà sưng lên cònông thì l l không nói năng. H đang cnnhn nhau, hay là ch có bà hay cn nhn màthôi. Bà nói dai như đĩa, mà l tht, bà ch
hay dai d
ng vi ông ch vi người ngoài bàngt st, chiến tranh ch xy ra gia hai v chng già còn khi ra ngoài bà hay đem hai ch ‘bình an’ đ tng riêng cho thiên h. Thế có tc không ch. Chuyn thì đâu có gì ghê gm, v chng thng con trai dn đa cháu ni đi đâu t sáng sm, chúng nó quên c ngày k ca ông c, mãi ti gi
này v
n chưa dn cháu v ăn gi.

Ông b
o bà: “Mun gì phi nói. Thi bui này bn bù đu bù c, chúng nó làm sao nh được ngày gì ngoài ngày th by vi ngày chúa nht”.

Bà chua chát: “Nh
ưng ít ra thy tôi sa sonbàn th, nói xa nói gn thì cũng phi biết đ cháu nhà đt nhang cho ông bà ch. Có th đâu li cp đít đi hết như vy.

Ông chép mi
ng: “Ôi giào! Không có chúng nó thìtôi vi bà c bày ra cúng ri cùng xơi vi nhau, càng ít người càng được ăn nhiu.”

Nhìn căn nhà v
ng v, nu nướng bày bin xongđã mt ngt như mà con cháu chưa đa nào v,đâm ti thân: “Mai mt tôi vi ông chết đi chc chng có ai đt cho nén nhang, c thi bui này thì chng gi chp làm gì cho mt công.

Ông g
t gù: “, mà cũng chng cn phi chônct na cho cht đt. Tôi có chết c thiêu xong ri đem tro đ xung bin, nhà th cho chúng nó mt năm đôi ln thăm viếng. Nm dưới y li mát. Còn không thì đem lên núi, trãi ra làm phân bón cho cây c, không ích li hơn à?

Nghe ông bình th
n nói vui v mà vn c ngmngùi. Mâm cúng đã dn lên, mùi trm nhang nghingút. Bà đt ba nén nhang cm vào bát nhang trên bàn th, ming lâm râm khn vái:
“L
y các c, hôm nay ngày gi ông, mi các c v xơi ba cơm vi con cháu. Các cháu bt hiếu c b li cho, thi bui này chng ging hi xưa, cácc ‘sng khe chết thiêng’ v phù h cho c nhà an vui, khe mnh, gia đo trong m ngòai êm...’

Nghe bà kh
n, ông vn hay pha trò buc ming:“Các c có phù h thì c phù h, còn vic
hi
n v xin min cho ko con cháu nó s.’

Ðang bu
n trong bng, thế là bà quay sang vc lên vi ông: “Ăn nói rõ là lăng nhăng, ông đng đùa vingười khut bóng mà mang ti, các c ngheđược c, đâu phi ch đ ông đùa, b thế hèn gì con cũng vy. Tôi nói cho ông biết, lát na dn nhau v đây tôi cho mt trn...”

Ông nhăn m
t: “Thôi xin can bà, bà chi chúngnó các c cũng nghe, ln sau hong không dám v ăn gi na. Ai li mi các c v ăngi, cu vui cu khe, mà gia ch mt mũi nhăn nhó như con kh già, tôi mà là c tôi cũng ‘đm’ vào. Bà c đ tôi dy chúng cho, ‘ngt mt mi chết rui’ ch nhm nhng ch làm nó ghét mình hơn”.

Bà ngang ngh
nh tr miếng, bi vì có my khibà chu thua ông.“Không phi ngt vi ai c, nó là con ch không phi b mình, nói nng còn chng nghe ra, ch nh đã ăn thua gì.”

Th
ế là ba cơm nu nướng công phu đy nhngmón ngon bng lnh ngt vì chng ai mun ăn.Ông bc mình nghĩ ti thng con trai vô tâmkhông biết đến ngày gi ông bà mà bo v nhà giúp m chng. Chúng nó đi đâu mà quên cđường v, bn tr bây gi đu vô tâm thếc, nếu cha m mà không có lòng tha th và thôngcm, thì chc chn s bun gin sut đi.Hóa cho nên hi v chng chúng nó mi lynhau, ông đã nghĩ đến chuyn riêng đ aicó t do ca người đó. Nhưng riêng thì riêng,n nếp gia đình vn phi gi. Ông mc qunáo ri bo v: “Tôi đi đng này mt chút”.

Bà đang ng
i bun ru nhìn mâm cơm: “Ði đâu? Cơm canh dn sn ri cũng b đi, đúng là ‘b nào con ny’.

Ông b
c mình quát: “Bà biết tôi đi đâu mà đã toang toát lên. Tôi đi tìm chúng nó v đ bà chi, ch ăn ung thế này ngon lành gì mà ăn.

T
nhiên ging bà du xung, a nước mt:“Thôi ông . Hai đa kia đi hc xa, ch còn
chúng nó
vi mình, khó lm ch sinh ti ra.

Th
y bà nói, ông bt cười, cái tính bà thì ông không l, ch chp lên như la tri nhưng ri li tt đi ngay, lão thy bói ch nói thế là gì. Ông nhìn v pha trò: “Trông mt bà c y như ‘con khgià’ trong s thú.

Hai v
chng già ging như ‘hai con kh ngi bt chy cho nhau. H cãi nhau luôn luônđ ri vn thương nhau như thế đy, ai cócười thì h mười cái răng. Mi ln ông đi làm v thy vng bóng bà, ông b đi tìm, thy bà nm đp chăn kín mít, vi s vào chân v thy lnh ngt, ông hi h đi ly du bóp chân cho bà. Còn h ông đi v mun,bà đi ra đi vào mt không ngng ngó cái kimđng h, bng nghĩ đến trăm th bt trc trên đi. Nhưng h nghe tiếng xe ông đu ngoài ‘garage’, bà th phào nh nhm, nhưng rt bc mình vì cái ‘con kh già’ v mun mà không nói qua cho bà biết, lúc y mt bà nng chch y ht mt con kh. Không biết ai là kh, nhưng h c nghĩ ti nhau bng cái tình đy âu yếm mà chng
c
n ai phi hiu.

B
ng ông đng bt dy khi nghe tiếng máy xen ngoài sân, v chng thng con đã dn cháuv, thng bé lên năm mt mũi xinh xn, chyào ào vào ôm ly ông ni nói bi bô:

“Th
ưa ông ni cháu mi v

Th
ng cháu nói còn đã đt, mt mũi nó hnglên như hai qu đào. Ông ôm cháu và lòng âu
y
ếm hi: “Cháu ông đi đâu mà lâu thế? Hômnay gi c không v sm mà ăn gi.”

Bây gi
anh con trai mi lên tiếng: “Chúng con cho cháu đi s thú, nh ngày gi c mun v sm, nhưng cháu ông không chu v, c đòi xem mãi.”

Ông vu
t tóc cháu, hôn lên đôi má phính: “Thếcháu thy con gì trong s thú k cho ông nghevi.”

“Cháu xem con kh
con bú m, xem hai con kh già cãi nhau.”

Ông b
o cháu: “Tưởng gì, nhà mình cũng cóhai con kh già cãi nhau sut ngày.”
Bà đang đ
ng trong nhà nhìn ra, nghe ông nói,lườm ông mt cái dài hơn cây s.

 
(bài do bạn MậuTrần giới thiẹu)