GIÀ MÀ HAM
Người hàng xóm kế bên tôi… Cô ta mới dọn vào căn nhà kế bên, trông hấp dẫn, nên tôi để ý ngay.
Sáng sáng cô ta đi làm và chở đứa bé đi nhà trẻ.
Chiều chiều đi làm về, cho con ăn, ra vườn sau giáp vườn nhà tôi, nằm ghế thưởng thức gió mát.
Cuối tuần, cô ta ra vườn, trái khăn trên cỏ, nằm phơi bầy trong nắng ấm.
Là hàng xóm sát bên, chúng tôi luôn nhìn thấy nhau và vui cười chào nhau. Trong nhà không thấy đàn ông nào cả.
Một buổi chiều Thứ Sáu, cô ta hiện ra ngay cửa nhà tôi và nói:
“Bữa nay, cháu xin thú thực với chú là cháu chịu không được nữa… cháu cần xả hơi ngay.. muốn uống cho say, làm tình thâu đêm... Tối nay chú có bận không ạ?”
Tôi nghe vừa nghe xong, lòng hớn hở, tim đập loạn lên, ấp úng nói không ra hơi:
“Không, tôi không bận gì cả, tối nay không có gì cả !!!”.
Cô ta vui mừng:
“Vậy, tốt quá chú ơi ! Để cháu mang đứa nhỏ qua nhờ chú coi giùm !!!”
SẢN PHẨM CỦA THƯỢNG ĐẾ
Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford.
Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai trên thiên đường này.
Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp thượng đế. Thánh Peter dẫn Ford đi gặp thượng đế, vừa gặp thượng đế, Ford hỏi ngay:
- Thưa ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
Thượng đế nghe xong bèn hỏi lại:
- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
Ford liền trả lời:
- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sai sót. Phía trước thì phồng lên, phía sau bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều khủng khiếp.
Thượng đế nghe qua liền bảo:
- Ngươi hãy đợi một lát để ta xem lại bản thiết kế.
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình. Sau một thời gian họ trình thượng đế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta quả thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.
HAI BỐ CON VUI TÍNH
Cậu con trai bảo : " Xã hội bây giờ người ta chỉ xem trọng cái bề ngoài thôi, chả ai thèm quan tâm đến việc KÍNH LÃO ĐẮC THỌ như ngày xưa ! " Ông bố không tin nên 2 bố con nhà cá độ với nhau.
Ông bố giả đò ăn mặc luộm thuộm, lê lét bước vào 1 nhà hàng sang trọng : chả ai thèm chào đón, mời mọc bỏ mặc ông ngồi một mình hồi lâu.
Cậu con trai bước vào ăn mặc bảnh bao, nước hoa thơm phức ngồi ngay bàn đối diện với bàn của ông bố. Khi gọi món ăn cậu con trai gọi 2 phần : 1 cho bàn của mình và 1 cho bàn của ông bố.
Khi mang thức ăn ra, người hầu bàn lấy làm lạ hỏi nhỏ cậu con trai : " Tại sao ông phải trả tiền mời ông già luộm thuộm kia ăn uống dzậy ? "
Cậu con trai nói nhỏ vào tai người hầu bàn : " Tại vì tôi tư tình với con dâu của lão. "
Khi dọn dẹp bàn cho ông già, người hầu bàn không nhịn được nên nói nhỏ vào tai ông già : " Gã kia bảo hắn ngủ với con dâu của ông ! "
Ông già cười mĩm trả lời người hầu bàn :
" Hắn mới ngủ với con dâu của tôi được hơn năm nay thôi, trong khi tôi đã ngủ với mẹ của hắn hơn 20 năm nay rồi ! "
Người hàng xóm kế bên tôi… Cô ta mới dọn vào căn nhà kế bên, trông hấp dẫn, nên tôi để ý ngay.
Sáng sáng cô ta đi làm và chở đứa bé đi nhà trẻ.
Chiều chiều đi làm về, cho con ăn, ra vườn sau giáp vườn nhà tôi, nằm ghế thưởng thức gió mát.
Cuối tuần, cô ta ra vườn, trái khăn trên cỏ, nằm phơi bầy trong nắng ấm.
Là hàng xóm sát bên, chúng tôi luôn nhìn thấy nhau và vui cười chào nhau. Trong nhà không thấy đàn ông nào cả.
Một buổi chiều Thứ Sáu, cô ta hiện ra ngay cửa nhà tôi và nói:
“Bữa nay, cháu xin thú thực với chú là cháu chịu không được nữa… cháu cần xả hơi ngay.. muốn uống cho say, làm tình thâu đêm... Tối nay chú có bận không ạ?”
Tôi nghe vừa nghe xong, lòng hớn hở, tim đập loạn lên, ấp úng nói không ra hơi:
“Không, tôi không bận gì cả, tối nay không có gì cả !!!”.
Cô ta vui mừng:
“Vậy, tốt quá chú ơi ! Để cháu mang đứa nhỏ qua nhờ chú coi giùm !!!”
SẢN PHẨM CỦA THƯỢNG ĐẾ
Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford.
Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai trên thiên đường này.
Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp thượng đế. Thánh Peter dẫn Ford đi gặp thượng đế, vừa gặp thượng đế, Ford hỏi ngay:
- Thưa ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
Thượng đế nghe xong bèn hỏi lại:
- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
Ford liền trả lời:
- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sai sót. Phía trước thì phồng lên, phía sau bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều khủng khiếp.
Thượng đế nghe qua liền bảo:
- Ngươi hãy đợi một lát để ta xem lại bản thiết kế.
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình. Sau một thời gian họ trình thượng đế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta quả thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.
HAI BỐ CON VUI TÍNH
Cậu con trai bảo : " Xã hội bây giờ người ta chỉ xem trọng cái bề ngoài thôi, chả ai thèm quan tâm đến việc KÍNH LÃO ĐẮC THỌ như ngày xưa ! " Ông bố không tin nên 2 bố con nhà cá độ với nhau.
Ông bố giả đò ăn mặc luộm thuộm, lê lét bước vào 1 nhà hàng sang trọng : chả ai thèm chào đón, mời mọc bỏ mặc ông ngồi một mình hồi lâu.
Cậu con trai bước vào ăn mặc bảnh bao, nước hoa thơm phức ngồi ngay bàn đối diện với bàn của ông bố. Khi gọi món ăn cậu con trai gọi 2 phần : 1 cho bàn của mình và 1 cho bàn của ông bố.
Khi mang thức ăn ra, người hầu bàn lấy làm lạ hỏi nhỏ cậu con trai : " Tại sao ông phải trả tiền mời ông già luộm thuộm kia ăn uống dzậy ? "
Cậu con trai nói nhỏ vào tai người hầu bàn : " Tại vì tôi tư tình với con dâu của lão. "
Khi dọn dẹp bàn cho ông già, người hầu bàn không nhịn được nên nói nhỏ vào tai ông già : " Gã kia bảo hắn ngủ với con dâu của ông ! "
Ông già cười mĩm trả lời người hầu bàn :
" Hắn mới ngủ với con dâu của tôi được hơn năm nay thôi, trong khi tôi đã ngủ với mẹ của hắn hơn 20 năm nay rồi ! "
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU
Bốn người khách vốn thuộc giới Văn Thi sĩ ... vào một quán nhậu. Trong khi chọn món ăn, cô hầu bàn đến cười duyên :
-“Em rót bia cho mấy anh nhé?”
Anh A liền tán :
-“Xin lỗi, em mỹ danh là gì và ở đâu ?”
-“Xin lỗi, em mỹ danh là gì và ở đâu ?”
Cô nàng cười dịu dàng:
-“Hỏi quê… rằng biển xanh dâu,
Hỏi tên… rằng mộng ban đầu đã xa !!!!”.
-“Hỏi quê… rằng biển xanh dâu,
Hỏi tên… rằng mộng ban đầu đã xa !!!!”.
Anh B vỗ đùi:
-“Úi chà ! Giỏi thơ thiệt ! Tuyệt vời. Rót bia đi !”.
-“Dạ . Cảm ơn quý anh !”.
-“Dạ . Cảm ơn quý anh !”.
Anh C đon đả :
-“Lấy thêm ly. mời Em cùng ngồi uống cho vui”.
-“Lấy thêm ly. mời Em cùng ngồi uống cho vui”.
-“Dạ”.
Thế là bàn có một bông hồng giữa đám sỏi đá.
Anh D mời tất cả cụng ly :
-“Coi bộ em giỏi thơ văn nhỉ !”.
-“Coi bộ em giỏi thơ văn nhỉ !”.
Cô cười rất duyên :
-“Em cũng học mót chút ít để góp chuyện cho vui mà !. Quý anh không thấy phiền chứ ? Chắc quý anh giỏi văn thơ lắm thì phải?”
Anh A xoa bụng, ưỡn ngực :
-“Cũng đủ xài. Ai hỏi gì nói nấy. Nhất là lãnh vực văn học. Không bao giờ bị kẹt !”..
-“Cũng đủ xài. Ai hỏi gì nói nấy. Nhất là lãnh vực văn học. Không bao giờ bị kẹt !”..
-“Thế là quá giỏi rồi. Vậy, em đố các anh về lĩnh vực văn học nhé?”
Cả bàn nhốn nháo hẳn lên, vui như cá gặp nước. Họ là Nhà giáo, Nhà thơ , Nhà văn cả … hớn hở cụng ly chờ đợi cuộc vui .
Cả bàn nhốn nháo hẳn lên, vui như cá gặp nước. Họ là Nhà giáo, Nhà thơ , Nhà văn cả … hớn hở cụng ly chờ đợi cuộc vui .
Cô gái cười, cất giọng oanh vàng :
-“Nếu có một ông khỏa thân” (trần truồng) cõng một ông cũng khỏa thân… Câu tục ngữ nào tả được cảnh này ?”.
-“Nếu có một ông khỏa thân” (trần truồng) cõng một ông cũng khỏa thân… Câu tục ngữ nào tả được cảnh này ?”.
Bốn vị khách không tìm ra câu tục ngữ nói về trường hợp hy hữu này …
Anh C thẳng thắn :
-“Chúng tôi thua. Cô giảng đi !.
-“Chúng tôi thua. Cô giảng đi !.
Cô bình tĩnh giải thích:
-Này, một ông khỏa thân, cõng trên lưng một ông cũng khỏa thân… Lúc ấy sẽ có tình trạng mà tục ngữ nói:“Gậy ông đập lưng ông !!!”.
-Này, một ông khỏa thân, cõng trên lưng một ông cũng khỏa thân… Lúc ấy sẽ có tình trạng mà tục ngữ nói:“Gậy ông đập lưng ông !!!”.
-“Úi trời! Đúng quá”
Cả bàn cười rộ . Vừa rót thêm bia, cô vừa đố tiếp:
-“Cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta nhảy tõm xuống ao, tục ngữ nói sao nào?”
-“Cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta nhảy tõm xuống ao, tục ngữ nói sao nào?”
Bốn vị khách lại bí … Họ lại yêu cầu cô giải đáp.
Cô cười tủm tỉm :
-“Ông khỏa thân mà nhảy xuống ao sẽ gây nên cảnh: “Chim sa cá lặn !”.
-“Ông khỏa thân mà nhảy xuống ao sẽ gây nên cảnh: “Chim sa cá lặn !”.
Cả bàn cười vang như pháo Tết.
-“ Úi trời ! Đúng quá đi. Cá trông thấy chim hãi quá phải lặn là cái chắc !”
-“ Úi trời ! Đúng quá đi. Cá trông thấy chim hãi quá phải lặn là cái chắc !”
Thừa thắng xông lên, cô ta đố tiếp:
-“Thưa quí anh, cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta ngồi lên hòn đá, tục ngữ bảo sao nào ?”
-“Thưa quí anh, cũng cái ông khỏa thân ấy, ông ta ngồi lên hòn đá, tục ngữ bảo sao nào ?”
Bốn khuôn mặt thông minh kia lại đờ đẫn. Cô gái thong thả giải thích :
-“Ông khỏa thân ngồi lên hòn đá, lúc ấy tục ngữ phán rằng: “Trứng chọi đá !”
-“Ông khỏa thân ngồi lên hòn đá, lúc ấy tục ngữ phán rằng: “Trứng chọi đá !”
Cả bàn cười vang.
Ông D hăm hở :
-“Đúng quá đi chớ . Trứng này không bể được ! Còn nữa không ?
-“Đúng quá đi chớ . Trứng này không bể được ! Còn nữa không ?
Cô gái tiếp :
-Cũng cái ông khỏa thân đó nữa, nay lại ngồi bệt xuống đất không chịu đứng dậy thì theo «tục ngữ» các ông nói sao ?
-Cũng cái ông khỏa thân đó nữa, nay lại ngồi bệt xuống đất không chịu đứng dậy thì theo «tục ngữ» các ông nói sao ?
Bốn khuôn mặt sáng láng trông thật thảm thương, bí rị.Cô gái tiếp :
-Cái ông khỏa thân ngồi bệt xuống đất diễn ra cảnh mà «tục ngữ» gọi là «Đất lành chim đậu !!!» .
-Cái ông khỏa thân ngồi bệt xuống đất diễn ra cảnh mà «tục ngữ» gọi là «Đất lành chim đậu !!!» .
Đúng chưa ? Hi … Hi … Hi …
(bài do các bạn Mậu Trần và Quý Vũ giới thiệu)