Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Thơ cao niên


Tâm trạng lão niên 

Ta như xe cũ chạy không xa

Mòn bánh , máy hư mãi ở nhà

Lúc mới tuyệt vời nhiều kẻ thích

Người thân , bạn quí đến thăm ta

 

Ta như tàu nhỏ , lắm phong ba

Chuyên chở lâu năm khắp nước nhà

Mòn mỏi , đau lòng nhìn quốc biến

Cuối đời - bỏ xác ở nơi xa !
 

Ta như cây cổ thụ sân nhà

Bóng mát cháu con - chắn bão qua

Cằn cổi , gảy cành , khan nhựa sống

Trông chờ tin nhạn - các con xa !
 

Ta như trâu yếu lúc chiều tà

Ra sức kéo cày giúp thế gia

Trả nghiệp xong rồi - nằm tưởng nhớ…

Sức tàn , lực kiệt chẳng còn xa !
 

Ta như ngựa chiến mãi xong pha

Mỏi mệt , đau chân lúc tuổi già

Luyến tiếc thời xuân bao mộng đẹp !

Qua rồi số phận phải bôn ba .
 

Ta như đò nhỏ giúp sang sông

Đưa khách bốn phương lúc rạng đông

Thời gian mục mát - nằm tàn tạ !

Tự hỏi mọi người có nhớ không ?
 

Ta như ngôi biệt thự tan hoang

Hư hoại nhiều năm , không chỉnh trang

Thuở mới khánh thành lộng lẩy lắm !

Không gi tồn tại với thời gian . ( 1 )
 

Ta như trái chín ở trên cây

Gió bão đong đưa sắp rụng đầy

Muốn thấy cháu con vui hưỡng quả

Những ngày còn lại thế gian này !

 

Ta như những cánh chim xa quê

Mong đợi có ngày bay trở về

Khi đất nước thanh bình tự chủ

Nhưng tàn đời vẫn sống trong mê!


Ta như sương khói lúc chiều đông

Tươi tỉnh phút giây cũng động lòng

Hơi thở ra rồi , không trở lại

Cuộc đời huyễn mộng – Có thành Không ! ( 2 )

Minh Lương – Sung Trương

 ( 1 ) Theo giáo lý Đạo Phật , bất cứ vật gì có hình tướng như thân người chẳng hạn , đều phải qua 4 giai đoạn : Thành , Trụ , Hoại , Không hoặc Thành ,Trụ , Hoại , Diệt .

( 2 ) ‘’ Sắc Không ‘’ theo Phật Giáo : ‘’ Có ‘’ ( Sắc ) trở thành ‘’ Không ‘’ và ‘’ Không ‘’ trở thành ‘’ Có ‘’ . ‘’Có ‘’ là mọi vật có hình tướng , do duyên kết hợp , không có tự tánh .

Khi duyên tan rả , trở thành ‘’ không ‘’ ( Không có tự tánh, chứ không phải là chân không hay là không có .) Thân người do Đất , Nước , Gió , Lửa ( Tứ đại ) duyên hợp lại , không có tự tánh , gọi là Có . Khi hết duyên , thân tứ đại tan rả , trở thành Không .

Đó là theo sự hiểu biết hạn hẹp của tôi . Xin quí vị cho biết tôn ý để học hỏi thêm .

`

Đời sống lão niên
 

Sống ở trần gian sao quá khổ !

Cuộc đời thay đổi mãi không thôi,

Tuổi cao sức yếu tới nơi rồi,

Cần phải biết vui ngày hiện tại.(1)

Sống thế nào tinh thần thoải mái!

Làm hôm nay - chớ mộng ngày mai.

Thời gian tồn tại chẳng còn dài!

Ngủ thế nào cho đêm thẳng giấc.

Quá khứ qua rồi như đã mất!

Đau buồn hối tiếc cũng không còn,

Tinh thần suy , thể xác gầy mòn,

Người mất sức, thêm nhiều bệnh hoạn .

Ăn uống cần chăm lo giới hạn,

Bớt ăn mặn, ngọt, béo hàng ngày.

Mọi người muốn tuổi thọ thêm dài,

Hãy cử rượu , xa mùi thuốc lá .

Phải vận động nhưng đừng thái quá,

Dưỡng sinh tập thở, nhớ hàng ngày.

Con người mạnh khỏe , sức thêm dai,

Yêu cuộc sống - không nhiều bệnh khổ!

Kết bạn hiền - không ngồi một chỗ,

Hàn huyên tâm sự , chuyện trò vui.

Không hồi tưởng kỷ niệm bùi ngùi!

Thơ xướng họa , chơi hoa…giải trí.

Dạy cháu con - đừng nên lãng phí!

Giúp người nghèo , bệnh tật , cô đơn.

Tâm an vui , hết giận , không hờn,

Ta biết sống - đời thêm hạnh phúc .

An phận tuổi già , biết “ tiện túc “ (2)

Không còn tham muốn , tránh sân si.

Giữ tâm an lạc , chẳng suy bì,

Nên cảm tạ khi còn mạnh khỏe.

Nếu biết tu tâm - già vẫn trẻ,

Cuộc đời này tạm bợ mà thôi!

Trả vay,vay trả - mãi luân hồi,

Sống tự tại, an vui - sám hối...
 

Minh Lương – Sung Trương 

1) Theo giáo lý Đạo Phật , phải làm việc lành hôm nay .Không sống trong quá khứ vì quá khứ đã qua rồi ,càng hồi tưởng càng thêm đau khổ . Cũng không mơ tưởng tương lai vì tương lai chưa đến . Chỉ có ngày hôm nay , ta mới có thể làm mọi việc theo ý mình .

(2) Theo Đạo Phật , phải biết “ Thiểu dục, tri túc “ tức là “ muốn ít , biết đủ “ như vậy cuộc sống mới an lạc , không buồn khổ vì tham muốn quá nhiều , không bao giờ thỏa mãn .

Câu thơ của thi sĩ Nguyễn Công Trứ : “Tri túc , tiện túc “…Biết đủ tức là đủ . “Đãi túc hà thời túc “ Đợi đủ , biết bao giờ mới đủ được !

“ Tri túc tiện túc , đãi túc hà thời túc ,

“ Tri nhàn tiện nhàn , đãi nhàn hà thời nhàn “

 

Mỗi ngày nên sống

( Kính họa bài thơ Chỉ Có Tình Thương Để Lại Đời của Nữ Sĩ Tôn Nữ Hỷ Khương )
 

Mỗi ngày - nên nghĩ những điều vui ,

Đừng phí thời gian – năm tháng trôi…

Hoan hỉ việc làm trong hiện tại ,

Nhớ ơn cha mẹ - sống trên đời
.

Mỗi ngày - nên thực hiện tình thương ,

Bạn quí, người thân mãi vấn vương.

Tình cảm chân thành , càng rộng lượng ,

Cùng ta đi đến cuối con đường..!
 

Mỗi ngày - giải trí , cháu con chơi ,

Nghĩ đến tha nhân sống ở đời.

Thanh tịnh thân tâm , vui sống đạo ,

Không buồn lo lắng chuyện xa vời..!
 

Mỗi ngày - sáng dậy ta nên cười ,

Cảm tạ Phật Trời , sắc diện tươi .

Hạnh phúc cuộc đời trong hiện tại ,

Đem niềm vui đến với nhiều người.
 

Mỗi ngày - hoan hỉ nói câu chào ,

Vui vẻ chuyện đời , dù tuổi cao.

Hợp ý chung vui cùng bạn hữu ,

Tình thương từ ái gửi cho nhau.
 

Mỗi ngày - sống khỏe , chớ nên say !

Rượu mạnh phải kiêng cho tới nay.

Hút thuốc hại người , cần phải tránh ,

Uống ăn điều độ , nhớ hàng ngày.
 

Mỗi ngày – sáng dậy phải nên đi …

Vận động thích nghi trong phạm vi.

Tuổi tác càng cao càng thận trọng ,

Dưỡng sinh tập luyện phải trường kỳ.
 

Minh Lương – Sung Trương
 

Tuổi già

  LÚC ẤY CHỈ CÓN `NƯỚC THAN THÂN TRÁCH PHÂN  NHƯNG  MUỘN MẤT RỒI 

Thương thay cho đám tuổi già

Ông thì cao máu còn Bà đau lưng

Hot Flash Bà nhảy tưng tưng (1)

Mặt mày cau có, mắt trừng nhìn Ông
 

Lưng chưa hết, lại đau mông

Thân người ê ẩm từ trong ra ngoài

Chân đau nhức, lại ù tai

Bà la inh ỏi, Ông hay biết gì

Bà bảo lấy hộ cái ly

Ông đưa gói thuốc, Bà xì một hơi
 

Mỗi khi mưa gió trở Trời

Ông ho hen thở, Bà thời cúm đau

Đái đường Ông thử lên cao

Đồ ngọt không rớ, mà sao vẫn còn
 

Bà bị Cholesterol

Thịt bò kiêng cử, cua tôm phải chừa

Ốc nghêu thịt mỡ Ông ưa

Bây giờ sợ chết, ai đưa chối từ
 

Da vàng gan yếu thận hư

Sáng dậy hỏi Bà răng giữ ở đâu

Bà rằng đã rớt xuống cầu (2)

Ông buồn, Ông tức, càu nhàu một hơi
 

Cháu con tản mác khắp nơi

Chán buồn sống cảnh cuộc đời già nua

Bao năm bay nhảy tranh đua

Giờ đây lụm khụm, hơn thua đâu màng
 

Mong sao sức khoẻ bình an

Ăn ngon ngủ được, thuốc thang không dùng

Nhưng người đau nhức tứ tung

Đồ ngon không dám, thuốc dùng ngày đêm
 

Đêm không ngủ được Bà rên

Gối đau chân nhức, lại thêm cái đầu

Ông thì tức ngực, tìm dầu

Tâm thần rối loạn, biết đâu khắp nhà
 

Nhớ thời Ông trẻ hào hoa

Đẹp trai bay bướm, nay già da nhăn

Hói đầu, tóc bạc, hết răng

Còn Bà tóc giả da căng bụng phành (3)

Đôi mươi sắc nước khuynh thành

Bao chàng đưa đón, tuổi xanh yêu đời

Giờ đây đã mất hết rồi

Có còn đâu nữa, hết thời nhớ chi
 

Bạn bè kẻ sống người đi

Người trong dưỡng lão, kẻ thì bán thân

Đứa đang lao phổi chết dần

Người thì dương liệt, phải cần Viagra

Đứa thì mắt bị mù loà

Tay chân quờ quạng, khi ra khi vào

Người thì mắc phải bệnh GOUT (4)

Chân tay u nổi đớn đau đêm ngày

Kẻ đau bao tử dạ dày

Uống ăn đau nhức mặt mày xác xơ
 

Bạn Bà bị breast cancer

Bạn Ông bao đứa ung thư ruột già

Đi cầu máu rỉ chảy ra

Chemo chữa trị, nhưng mà bớt đâu (5)
 

Cuộc đời quả thật bể dâu

Sanh bệnh lão tử, nghèo giàu khác chi

Ai ơi rộng lượng từ bi

Để khi nhắm mắt hồn phi Thiên Đàng

Sống mà ác đức lận gian

Kiêu căng, tham hiểm, chỉ màng lợi danh

Địa Ngục sẵn chỗ để dành

Satan Quỉ Sứ quyết hành thẳng tay
 

 Thuy Huong 

Ghi chú:

(1) Hot flashes: Một số bà lớn tuổi, khi vào thời kỳ tắt kinh hay bị lên cơn nóng bừng bừng, 

trở nên khó tánh và quạu quọ, hay gây gổ.

(2) Răng giả rớt cầu tiêu

(3) Da căng nhờ Thẩm Mỹ Viện

(4) Gout: bệnh phong thấp, sưng khớp xương, đau nhức và đôi khi sưng lồi ra

(5) Chemotherapy là cách chữa bệnh ung thư bằng hoá chất.