Tôi đến nhà bạn chơi, bạn lại không có nhà. Bên trong phòng khách chỉ thấy Tiểu Linh – vợ của bạn – đang bón cơm cho cậu con trai năm tuổi. Trẻ con hay đòi hỏi; mẹ không kể chuyện, nó nhất định không ăn. Thế là mẹ nó đành vừa bón cơm vừa kể
“Ngày xửa ngày xưa, có một bà mẹ chồng, con trai bà đi làm xa, mọi việc nặng nhọc đều do cô con dâu gánh vác, bà chỉ lo nấu cơm. Nhưng bà mẹ này là người không tốt, mỗi lần nấu cháo xong đều hớt lớp nước loãng phía trên cho con dâu ăn, còn mình ăn lớp cháo đặc ở đáy nồi. Không ngờ, nửa năm sau, bà mẹ cứ ngày càng xanh xao vàng vọt, thường xuyên bị ốm, trong khi đó thì da dẻ con con dâu ngày càng hồng hào, khỏe mạnh. Tại sao vậy? Tại vì mọi chất dinh dưỡng có trong cháo đều tập trung ở lớp nước loãng phía trên, lớp cháo đặc phía dưới chỉ là bã gạo mà thôi”.
Câu chuyện kể ra quả thật có hiệu quả, cậu bé chăm chú lắng nghe và há miệng to để mẹ bón cơm. Đúng lúc đó bà nội cậu bé đi chợ về. Tiểu Linh nói có việc gấp phải đi, bảo bà cho cháu ăn tiếp. Cậu bé lại khóc đòi bà kể chuyện. Bà nội vừa bón cho cháu ăn vừa kể:
“Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái sau khi lấy chồng, chồng cô đi làm ăn xa, cô ở nhà với mẹ chồng. Mọi việc nặng nhọc đều do bà mẹ chồng làm, cô chỉ phải lo nấu cơm. Nhưng cô con dâu lại là một người không tốt, mỗi lần nấu cháo xong đều hớt lớp nước loãng phía trên cho mẹ chồng ăn còn mình thì ăn lớp cháo đặc ở đáy nồi. Không ngờ nửa năm sau, cô con dâu cứ ngày càng xanh xao vàng vọt, rất hay bị ốm, còn bà mẹ chồng thì da dẻ hồng hào, khỏe mạnh. Tại sao vậy? Tại vì…”.
Cậu bé chớp chớp mắt ngạc nhiên. Chẳng hiểu thế nào nữa. Cuối cùng thì bà mẹ chồng và nàng dâu, ai là người tốt, ai là kẻ xấu?
Truyện vui của Trịnh Thông (Trung Quốc)-Hiếu Văn (dịch) /