Đời người một cõi vô thường
Niềm vui buổi sáng nỗi buồn thâu canh
Kiếp người cũng rất mong manh
Tuổi trai tráng kiện chiến tranh …phế tàn.!
Người vui mộng đẹp đài trang
Xiêm y rực rỡ giàu sang ngất trời
Được khen ca tụng hết lời
Nhưng thôi cũng chỉ một thời thoáng qua!
Làm sao tránh khỏi tuổi già
Xiêm y cởi bỏ mắt lòa cô đơn!
Những ai gieo nỗi oán hờn
Mặc dân đau khổ lệ buồn rưng rưng
Khoe ta là đấng anh hùng
Dời non lấp biển vẫy vùng thiên thu
Súng gươm và sẵn ngục tù
Dân lành sát hại thầy tu chẳng chừa!
Trời đang nắng lại đổ mưa
Dân đen bạo loạn hết mùa thạnh hưng
Vua quan không dám xưng hùng
Co ro từng bước vào chung nhà tù!
Những người tiền bạc quá dư
Cho vay nặng lãi một xu không chừa
Bọn cướp chặn cổ bảo đưa
Hai chân quỳ xuống- dạ thưa!- dâng liền !
Ai ơi hãy nhớ đồng tiền
Bản chất bội bạc… nó liền ra đi!
Vô thường trần thế biết chi
Ngày mai tay trắng còn gì nữa đâu?
Làm sao tránh được biển dâu
Thiện tâm gắng giữ qua cầu tử sinh…!
4-7-2023
Hàn Thiên Lương/nguoiphuongnam