1. Đừng có xem áp lực thành động lực, lao động quá sức, để rồi tổn hại bản thân.
2. Đừng quên sức khỏe mới là tiền vốn, không có sức khỏe, thì không cách nào tận hưởng được hết niềm vui của đời người.
3. Đừng xem nặng danh lợi quá, sau khi hào nhoáng qua đi, mới nhận ra mọi thứ đều chỉ là mây khói thoáng qua.
4.
Đừng có nghĩ rằng bác sĩ là người có thể cứu lấy mạng sống của bạn,
thật ra không phải như vậy, chính bạn mới là người quyết định, dưỡng
sinh quan trọng hơn cứu mạng.
5.
Đừng mong nghĩ rằng cho đi sẽ được báo đáp lại, chỉ có không kể báo
đáp, mới có thể thực hành được việc hành thiện, lấy đức báo oán.
6. Chớ nghĩ rằng làm quan thì “ngầu” hơn dân, một khi bị mất chức, cuối cùng vẫn chỉ là một thường dân thôi.
7.
Đừng bỏ mặc những người có duyên với bạn, bởi vì sau khi vinh hoa qua
đi, bạn mới hiểu được rằng rất nhiều người sẽ rời xa bạn, khi ấy bạn mới
thấy tri kỷ thật khó tìm.
8.
Đừng nghĩ rằng hỏi han là quấy rầy, những người thường gửi tin nhắn cho
bạn nhất định là người ở trong tâm có hình bóng của bạn.
Một
nhà doanh nghiệp rất nổi tiếng, cứ cách một đoạn thời gian, ông lại dẫn
theo vợ con đến nơi hỏa táng để xem. Có người không hiểu, hỏi ông
nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ
rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng.
Ở
nơi hỏa táng này, không kể bạn là quan to quý tộc quyền cao chức trọng,
uy danh hiển hách hay là một người dân bình thường, nghèo rớt mồng tơi,
không ai biết đến, cuối cùng đều sẽ phải đến đây, chung một tư thế,
lặng yên nằm xuống, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc
cháy ngùn ngụt, khi trở ra lần nữa, thì chỉ là một chiếc hộp vuông nho
nhỏ được bọc trong tấm vải đỏ.
Khi
đến chẳng mang theo thứ gì, khi đi chỉ như một làn khói. Đời người
chính là đơn giản như vậy! Vinh hoa phú quý phút chốc thoáng qua, ân ái
tình thù cũng chỉ như cát bụi.
Hôm
nay sống trong một thế giới vật chất dục vọng tràn lan, bên cạnh chúng
ta là đầy những cám dỗ mê hoặc: quyền lực, địa vị, tiền bạc, mỹ sắc…, hễ
không cẩn thận, thì trong tâm sẽ dậy sóng. Nội tâm chúng ta vốn dĩ
trong sáng, thuần tịnh, bình lặng sẽ trở nên ngông cuồng, ngạo mạn và tư
lợi.
Khi bạn cảm thấy hiện thực và lý tưởng có sự chênh lệch,
Khi bạn cảm thấy uất ức thương tâm, không có người hiểu bạn,
Khi bạn vì ân oán tình thù mà canh cánh trong lòng,
Khi bạn vì lợi ích được mất mà so đo tính toán,
Khi bạn khom lưng chau mày đối với quyền thế,
Khi bạn vì địa vị cao thấp mà mưu tính hại nhau…, sao bạn
không đi đến nơi hỏa táng xem thử, đối diện với một nắm tro bụi, bạn còn có gì không buông xuống được đây?