1. Nhào lộn trên dây lụa. Tuyệt
vời!
2.Những màn biểu diễn không
tưởng!
http://bluenationreview.com/2014s-viral-videos-will-either-leave-pumped-depressed-havent-done-enough/
7. Sự nguy hại chết người của Tiếng Việt không có dấu
"Kinh tham bo,
Con co vai hang ve tham gia dinh, con ben nay vi lạnh nen binh suyen cua con cang ngay cang nang! Thoi may co TBM la mot thay lang tot, ong chi cho con mot thang thuoc co the chua dut binh suyen cua con! Trong do co mot thu ma con khong the tim duoc ben nay, do la long lon rung! Ben nay cung co long lon rung nhung chung khong co mau den nhu ben ta! Bo rang kiem khoang may tram gram roi gui qua cho con nhe! Bo nho phai la "long lon rung" "mau den" moi co hieu qua do! Mong tin bo!
Con,
Tư Suyễn "
Chừng hai tháng sau, Tư Suyễn nhận được một gói hàng nhỏ, trong đó có một nắm lông loăn quăn và một lá thư của ông bố!
Con,
Đọc thư con xong cả gia đình rất lo lắng cho sức khoẻ của con! Bố đã bảo mẹ con lo việc này, tuy thế mẹ con lông rụng rất ít! Mỗi lần tắm xong mẹ con chỉ lượm được vài cọng thôi! Sợ con trông nên mẹ con đã bảo chị và mấy em gái con thu lượm lông rụng của chúng! Thu cả tháng mới được hơn trăm gram. Con dùng tạm đi! Mẹ và chị em con vẫn đang tiếp tục thu lượm thêm hằng ngày! Nếu không đủ mẹ con sẽ qua nhà bác Hai nhờ họ thu góp thêm cho mau đủ số con cần! Con nói phải là lông rụng mới được, nếu chỉ là lông thôi thì bố đã bảo mẹ con chúng nó cạo sạch sành sanh thì con tha hồ dùng rồi! Lông bà nội và bà ngoại con rụng nhiều hơn, nhưng chúng đã trắng phau cả rồi chắc không có công hiệu nên bố không thu lượm của họ!
Chúc con dùng thuốc tốt và chóng khỏi bịnh! Lần tới bố sẽ gửi thêm cho con nhiều hơn!
Bố,
3. Ảo thuật: Lỗ hổng den
4.Không phải già mà không thể
vui nhộn
5. Ôi Thiên nhiên thật đẹp! Hãy
nên trân qúi nó
6. Sự hiều lầm tai hại!
Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn
chưa có bầu. Cuối cùng ông đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống.
Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà, dặn vợ sẽ có người tới làm
phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đại ân nhân.
Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong
vùng, tới gõ cửa. Chủ và khách đều thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở
lời chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu :
- Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây xin ông
tự nhiên.
- Thật vậy sao, hôm nay tôi có chương trình giảm giá đặc biệt, sản
phẩm trẻ em là chuyên nghề của tôi, bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà.
- Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết
mình sẽ làm việc ở đâu ?
- Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong
bồn tắm, trên bàn ăn, dưới bếp, sau đó có thể bò càng dưới sàn nhà.
- Trong bồn tắm ? Dưới sàn nhà ? Chồng tôi chưa bao giờ làm như
thế, hèn gì…
- Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải
thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí một hai cái, càng nhiều góc cạnh khác nhau càng hy
vọng mang lại kết quả tốt.
- Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi… Nếu
vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi.
- Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ
cần 5, 10 phút, nhưng thiếu chuẩn bị kết quả sẽ không làm bà thỏa mãn.
- Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng
vàng, phụp một cái là xong, đem đi rửa (hình), hèn chi …
- Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn
gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn.
- Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn.
Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp
trong sân trường:
- Thưa bà, cái này, chúng tôi làm việc ở sân trường.
- Ấy chết, ai lại làm ở nhà trường, không sợ cảnh sát sao ?
- Không sao, thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn sẵn từ
ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt
buổi !
Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi:
- Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi,
chúng tôi làm suốt ngày.
- Trời đất, làm gì mà giữ không nổi !
- Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một
chỗ, đứa này vừa xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai
đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này.
Đưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên:
- Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên,
còn hư cả đồ nghề nữa.
- Ông nói sao ? Làm tới 4 tiếng đồng hồ ? còn hư cả đồ nghề nữa ?
- Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi
rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ
nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất
thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan.
- Thôi được, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu được chưa,
tôi cũng chịu hết nổi rồi.
- Thưa bà, xin bà năm phút, tôi ra xe lấy cái tripot, cái nạng để dựng
đồ nghề.
- Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao ?
- Thưa bà, cái cà nông (camera cannon) của tôi vừa dài vừa nặng,
tay tôi cầm không nổi. Ấy… ấy…bà sao vậy ?
Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn
nhà nằm sùi bọt mép.
Tư
Suyễn bị suyễn từ nhỏ! Khi vượt biên qua Canada bị lạnh nên càng khổ sở vì
bịnh này hơn! Thời may có người chỉ cho Thày Tan là người biết chút ít thuốc Nam có thể chữa
được chứng bịnh suyễn kinh niên! Tư Syễn tới gặp thầy!
Tư Suyễn: Tui bị bịnh suyễn vật hơn hai chục năm rồi! Xin thầy chữa trị dùm bao nhiêu tiền tui cũng chịu!
Thày Tan: - Tui chữa bịnh làm phúc nên không lấy tiền! Anh đưa tay cho tui bắt mạch xem sao!
Tư Suyễn: Tui bị bịnh suyễn vật hơn hai chục năm rồi! Xin thầy chữa trị dùm bao nhiêu tiền tui cũng chịu!
Thày Tan: - Tui chữa bịnh làm phúc nên không lấy tiền! Anh đưa tay cho tui bắt mạch xem sao!
Sau
khi bắt mạch thầy cho toa:
- Bịnh này đã thành kinh niên chỉ còn cách này để chữa thôi! Lấy một nhúm lông lợn rừng màu đen, đốt thành tro trộn với mật ong, vo thành viên nhỏ như hạt đậu! Mỗi sáng nuốt 3 viên liên tiếp trong một tháng thì bịnh suyễn sẽ lui!
BênCanada
có nhiều mật ong nhưng lông lợn rừng thì không kiếm được vì lợn rừng không ở xứ
quá lạnh! Tư Syễn bèn email về cho ông bố bên VN để kiếm giùm! Tư
Syễn viết tiếng Việt không dấu như sau:
- Bịnh này đã thành kinh niên chỉ còn cách này để chữa thôi! Lấy một nhúm lông lợn rừng màu đen, đốt thành tro trộn với mật ong, vo thành viên nhỏ như hạt đậu! Mỗi sáng nuốt 3 viên liên tiếp trong một tháng thì bịnh suyễn sẽ lui!
Bên
"Kinh tham bo,
Con co vai hang ve tham gia dinh, con ben nay vi lạnh nen binh suyen cua con cang ngay cang nang! Thoi may co TBM la mot thay lang tot, ong chi cho con mot thang thuoc co the chua dut binh suyen cua con! Trong do co mot thu ma con khong the tim duoc ben nay, do la long lon rung! Ben nay cung co long lon rung nhung chung khong co mau den nhu ben ta! Bo rang kiem khoang may tram gram roi gui qua cho con nhe! Bo nho phai la "long lon rung" "mau den" moi co hieu qua do! Mong tin bo!
Con,
Tư Suyễn "
Chừng hai tháng sau, Tư Suyễn nhận được một gói hàng nhỏ, trong đó có một nắm lông loăn quăn và một lá thư của ông bố!
Con,
Đọc thư con xong cả gia đình rất lo lắng cho sức khoẻ của con! Bố đã bảo mẹ con lo việc này, tuy thế mẹ con lông rụng rất ít! Mỗi lần tắm xong mẹ con chỉ lượm được vài cọng thôi! Sợ con trông nên mẹ con đã bảo chị và mấy em gái con thu lượm lông rụng của chúng! Thu cả tháng mới được hơn trăm gram. Con dùng tạm đi! Mẹ và chị em con vẫn đang tiếp tục thu lượm thêm hằng ngày! Nếu không đủ mẹ con sẽ qua nhà bác Hai nhờ họ thu góp thêm cho mau đủ số con cần! Con nói phải là lông rụng mới được, nếu chỉ là lông thôi thì bố đã bảo mẹ con chúng nó cạo sạch sành sanh thì con tha hồ dùng rồi! Lông bà nội và bà ngoại con rụng nhiều hơn, nhưng chúng đã trắng phau cả rồi chắc không có công hiệu nên bố không thu lượm của họ!
Chúc con dùng thuốc tốt và chóng khỏi bịnh! Lần tới bố sẽ gửi thêm cho con nhiều hơn!
Bố,