Vu lan con viết thơ buồn
Nghìn thu mất mẹ xa nguồn yêu thương
Nay con cũng lỡ độ đường
Làng xưa xa lắc quê hương mịt mờ!
Nhớ xưa từ lúc bé thơ
Tiếng ru của mẹ ầu ơ trưa hè
Đêm đêm mẹ kéo phên che
Cho con yên giấc đông về lạnh căm!
Chiều chiều mắt dõi xa xăm
Chờ cha ra lính biệt tăm chưa về!
Sớm hôm đi chợ đường quê
Gập ghềnh từng bước chân đê cuối làng!
Đau buồn mẹ chít khăn tang
Vì cha chết trận lỡ làng phu thê
Cô thân góa phụ não nề
Nuôi con khôn lớn tứ bề chiến chinh!
Con đi mẹ sống một mình
Đêm đêm cầu nguyện thanh bình gặp con
Ngờ đâu lỡ chuyện nước non
Giặc vào tàn phá chẳng còn cơ may!
Ngậm ngùi đổ lệ đêm ngày
Thương con có đứa tù đày xa xăm
Đứa thì vượt thoát biển xanh
Mẹ tôi gục ngã cam đành xa con!
Mồ mẹ hiu quạnh thật buồn
Sè sè nấm đất nắng sương đêm ngày
Nay con lưu lạc xứ ngoài
Cõi lòng đau xót nhớ hoài mẹ ơi!
Vu lan xin nguyện vạn lời:
Mẹ tôi an lạc cõi trời thiên thu!
Nhân rằm tháng 7 (2023)
Hàn Thiên Lương/nguoiphuongnam