Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

Thơ và những hình ảnh trên hành trình về quê


Hình 1

Gian nan, lũ lượt dắt nhau về

Tất tả, nóng lòng chóng đến quê

Chốt chận, dùi cui ngăn họ lại

Ngày đêm đông cứng thật ê chề !!

                                                              


Hình 2

Ô kìa, chú chó cũng di cư !

Ngoan ngoãn ngồi yên phía trước xe

Cùng chủ buồn thiu nhìn xa vắng

Ai gây thảm cảnh, chú có dè?

                                           

Hình 3

 Phụ nữ mang thai sắp đến kỳ

Hết tiền, nên cũng phải thiên di

Ngồi sau, chồng chở bằng xe đạp

Vượt trăm cây số cũng cứ đi !!!

                                        


Hình 4

Cha đẩy 2 con suốt dặm trường

Ai bày bao cảnh quá đau thương!!

Con thơ, chân mỏi, … đường hun hút

Vẫn quyết rời đi, không vấn vương

                                                 

Hình 5

Xúc động làm sao! Suốt dọc đường

Đồng bào thấy khó, động lòng thương

Nước uống, thức ăn, tiền lộ phí …

Âm thầm trao tặng, chẳng phô trương

                                                        


Hình 6


Hình 7

Một cô gái trẻ tuổi đôi mươi

Len lõi vào trong giữa biển người

Đem phát tận tay từng đối tượng

Mỗi người một giấy năm trăm ngàn

 

Ôi tấm lòng vàng đẹp biết bao!

Cứ cho, đâu biết họ phương nào

Giúp người hoạn nạn không cầu đáp

Ôi tấm lòng vàng đẹp biết bao!

                                                         (H 6,7)



Hình 8


Hình 9

 

Ấm lòng biết mấy khi người dân

Thấy dân đói khổ chẳng cầm lòng

Chai nước, gói xôi, xăng … miễn phí

Giúp người thiên lý tấm tình chân

 

Chống dịch, Việt Nam xếp hạng chót

Dân mình hoạn nạn biết thương nhau

Lá lành vẫn biết đùm lá rách

So sánh bên ngoài, đâu kém ai !!!

 

“Thương người như thể thương thân”

Hoạn nạn, khó khăn, … giúp ân cần

Không để phô trương hay quảng cáo

Hoan hô Lòng tốt của người dân !!!

 

Chính quyền không biết nghĩ gì đây:

Dịch bệnh gây nên thảm cảnh này?

Dịch bệnh: thiên tai toàn thế giới

Riêng mình, dân chịu cảnh trần ai !!!

                                            (H8,9,)

                              

 Thơ: Nguyen Ngan

*  Hình ảnh: lượm trên mạng