Hiện Tượng “Seeing Double”:
Nghệ thuật, ngoài những hệ lụy vốn có của nó, đôi khi tạo ảo giác cho người thưởng ngoạn.
Cụ thể hơn, hội họa cũng mang đến cho người xem tranh những hình ảnh cứ tưởng như
trừu tượng nhưng lại lộ rõ trên tác phẩm. Đó là hiện tượng “Seeing Double”, hay nói khác đi,
“thấy vậy… nhưng không phải vậy!”.
Trong bức chân dung tự họa 2, người xem thấy trước mắt họa sĩ Oleg đang sáng tác. Anh vẽ
một căn nhà nơi vùng quê trong tư thế quỳ trên một tảng đá. Nhưng không phải chỉ có vậy.
Người ta còn nhận ra khuôn mặt của người họa sĩ, đôi mắt chính là một căn nhà có thực và
một căn nhà trên giá vẽ. Người họa sĩ đang quỳ lại là cái mũi của bức chân dung lớn và
tảng đá anh quỳ lại là đôi môi và chiếc cằm của của chính Oleg!
Lich sử nước Nga thời Nga Hoàng có Đại nguyên soái Aleksandr Vasilyevich Suvorov
(1729-1800) là vị tướng vĩ đại với danh hiệu “Bách chiến, Bách thắng”. Chân dung của ông
được Olog ghép một cách khéo léo bởi nhiều mảng tranh chiến mã xông pha giữa lằn tên
mũi đạn, tạo nên hình ảnh hào hùng của vị nguyên soái cuối cùng trong lịch sử thời Nga hoàng.
Đại nguyên soái Aleksandr Vasilyevich Suvorov
Cũng từ lịch sử nước Nga, Ivan IV Vasilyevich (1530-1584), với danh hiệu Ivan Grozny
(Ivan Bạo chúa – Ivan the Terrible), đã mở đầu Kỷ nguyên Sa Hoàng năm 1547. Chân
dung của “Bạo chúa” được Oleg thể hiện qua một hành động tàn bạo không hổ thẹn của
một ông vua đầy bạo lực nhưng lại có công biến nước Nga trở thành một quốc gia đa sắc tộc
và đa tôn giáo.
Cuộc đời của Newton gắn bó với trái táo khi ông khám phá ra định luật vạn vật hấp dẫn.
Hai con mắt của Newton là hai trái táo giữa các nhánh cây ẩn hiện sống mũi và một cậu bé
ngồi đọc sách giữa hai cây táo… Oleg đã vẽ chân dung Newton theo cách riêng của mình.
Hitler Vs Stalin
“Uncle Sam” là nhân vật huyền thoại mổi tiếng, tượng trưng cho nước Mỹ. “Chú Sam” xuất
hiện trên tranh vẽ thời nội chiến Nam-Bắc từ năm 1813. Đã có rất nhiều phiên bản về “Chú
Sam” nhưng có lẽ tranh của Oleg về “Uncle Sam” mang một sắc thái mới lạ.
Nước Mỹ, qua cách nhìn của Oleg, ngoài biểu tượng con ó còn có tượng Nữ thần Tự do, có
thỏi vàng và đồng đô la, có người phụ nữ khỏa thân và có cả Georges Washington, vị tổng
thống đầu tiên của Hiệp chủng quốc.
“Uncle Sam”
***
Ở Việt Nam vào thế kỷ thứ 16 có “Sấm Trạng Trình” với 487 câu tiên đoán của ông
Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585). Đó là những lời tiên tri về các biến cố chính của dân
tộc, kéo dài trong khoảng 500 năm, từ năm 1509 đến khoảng năm 2019.
Sau Việt Nam, ở bên trời Âu cũng có nhà tiên tri người Pháp, Nostradamus (1503-1566).
Năm 1555 ông xuất bản cuốn “Les Propheties” (Những lời tiên tri) dưới dạng những câu thơ
tứ tuyệt, tiên đoán những sự việc xảy ra từ giữa thế kỷ 16 cho đến ngày tận thế, theo ông là
vào năm 3797.
Họa sĩ Oleg đã đưa Nostradamus vào hội họa qua một bức chân dung với những hình ảnh
mang nặng màu sắc tôn giáo và chiêm tinh học. Người xem gần như bị lạc vào thế giới thần
bí với hình ảnh vũ trụ đầy thiên hà và các vị thiên thần trong bầu trời bí hiểm.
Chân dung William Shakespeare (1564-1616), nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng người Anh,
được Oleg nhìn qua hình ảnh một nữ diễn viên tóc vàng trên sân khấu kịch nghệ và mái tóc
của Shakespeare chính là hai bức màn của sân khấu với những sợi dây kéo màn. Người
xem tranh lại nhớ đến câu “All the world's a stage…” (Thế giới này là một sân khấu…)
trong vở kịch “As You Like it” của ông.
Chân dung William Shakespeare
Chủ đề về âm nhạc cũng xuất hiện trong tranh của Oleg. Điển hình là gương mặt
của John Lennon (1940-1980), nhạc sĩ đồng thời là ca sĩ người Anh đã sáng lập ban nhạc
huyền thoại “The Beatles”, được coi là một hiện tượng độc đáo của thế kỷ 20.
Trong bức chân dung Lennon, Oleg đã chọn bản nhạc “Imagine”, xuất hiện năm 1971, với
những lời kêu gọi hòa bình trên toàn thế giới bằng óc tưởng tượng không có địa ngục phía
dưới mà chỉ có bầu trời trên cao đối với mọi người: “Imagine there's no heaven / It's easy
if you try / No hell below us / Above us only sky / Imagine all the people / Living for today...”.
Cây đàn của người nghệ sĩ cũng đã xuất hiện trong tác phẩm của Oleg. Bức tranh dưới đây
là chân dung nhìn nghiêng của một nhạc sĩ, cái mũi của ông lại chính là cánh tay của ngườ
nghệ sĩ đang say mê kéo vĩ cầm. Chúng ta có hình ảnh của hai nhạc sĩ nhưng khuôn mặt
của cả hai chỉ là một người!
Lĩnh vực hội họa cũng được khai thác trong tranh Oleg qua những bức chân dung về các
thiên tài họa sĩ của thế giới. Trước nhất là bức họa Mona Lisa, còn có tên La Joconde, được
Leonardo da Vinci (1452-1519) vẽ bằng sơn dầu trong thời kỳ Phục hưng tại Ý vào thế kỷ
thứ 16. Oleg vẽ lại Mona Lisa, người phụ nữ có khuôn mặt bí ẩn và đặc biệt, nếu quan sát kỹ,
chúng ta sẽ thấy bàn tay phải là một con chim bồ câu trên nền áo là những cây lúa mềm mại.
Họa sĩ người Hòa Lan theo trường phái ấn tượng (impressionism), Vincent van Gogh
(1853-1890), có một công trình nghệ thuật với hơn 2000 tác phẩm, trong đó có khoảng
900 bức họa hoàn chỉnh và 1100 bức phác thảo.
Chân dung Van Gogh được vẽ theo đúng phong cách dùng những gam màu sáng của ông
và Oleg đã dùng óc sáng tạo của mình qua sự kết hợp của một Van Gogh thứ hai trên mũi,
đôi mắt là hai căn nhà và cái tai chính là chiếc nón rộng vành của một cô gái.
Phụ nữ cũng xuất hiện trong tranh của Oleg theo cách diễn tả riêng của người họa sĩ. Chỉ
cần một bình hoa cúc trắng cũng đủ để giới thiệu chân dung một thiếu nữ xinh đẹp mà đôi
mắt tạo thành bởi những chiếc lá và mũi của người đẹp lại chính là chiếc bình cắm hoa.
Thiếu nữ và hoa cúc
Ở một bức tranh khác, người thưởng ngoạn thấy rõ một phụ nữ với thân hình vệ nữ đang
bay trên cây chổi nhưng nếu ngắm kỹ, đùi của nàng lại chính là chiếc mũi của bức chân
dung một bóng người với cái đầu là quả địa cầu giữa những vì sao.
Cuối cùng, Oleg khai thác mảng tranh thiên nhiên trong đó chỉ có lá và chim khiến người xem
phải sửng sốt về những khám phá của chính mình. Thoạt nhìn, chỉ thấy một chú chim trên
cành nhưng nhìn lâu hơn lại thấy một chú nữa được tạo ra từ những chiếc lá xanh và vàng!
Lá và chim
Hội họa đem đến cho con người cách thưởng ngoạn qua trực giác nhưng cũng có những
họa sĩ như Oleg Shuplyak lại mở ra một trường phái mới thông qua ảo giác. Đó không phải
là sự đánh lừa mà là sự khám phá của mỗi người đứng trước bức tranh.
Thế cho nên nhiều người phải thốt lên: “Thấy vậy… nhưng không phải vậy!”
Hồng Thúy chuyển/nguoiphuongnam