Hạnh phúc tự tạo cho mình
Chẳng ai mang đến mà rinh vô nhà!
Hạnh phúc chẳng phải đâu xa,
Hạnh phúc là cảnh cả nhà an vui,
Cả nhà sum họp vui cười,
Vợ chồng hòa thuận, người người nhịn nhau,
Chuyện gì cũng bỏ đàng sau,
Đừng thèm nghĩ đến là hay vô cùng!
Hơi đâu nghe lời người dưng,
Họ đâu có trách nhiệm chung với mình:
Chỉ là chuyện nhỏ gia đình
Đem bàn với họ, trở thành chuyện to!
Chuyện mình, mình phải tự lo,
Gia đình bất ổn đều do lỗi lầm,
Thế gian đâu có thánh nhân,
Người đời ai chẳng vài lần trái sai?
Bất đồng dù có lai rai,
Mở lòng tha thứ đều hài lòng nhau.
Tại sao giữ chuyện buồn đau
Cho tình tan vỡ chứ đâu được gì?
Gia đình hạnh phúc còn chi,
Tạo thành truyền thống xấu đi sao đành?
Hãy nghĩ kỹ với lòng thành,
Con cháu tụ tập, họp hành cho vui!
Cầu xin nơi Đức Chúa Trời:
Bình an dưới thế cho người thiện tâm!
Chánh Trực PHAN LỤC