Tâm Sự Chiếc Lá Rừng
Thân em, chiếc lá mỏng manh.
Nằm phơi nắng gió, trên cành cây cao.
Đời em ngắn ngủi biết bao!
Mùa xuân mở mắt, chết vào cuối thu!!
Nhưng em không chút sầu tư,
Cần cù làm việc, cũng như yêu đời.
Hàng ngày, không chút nghỉ ngơi,
Chăm lo quang hợp, giúp chồi lớn nhanh.
Nhờ em, cây cối trưởng thành,
Rừng xanh lớp lớp phủ quanh địa cầu.
Giúp người thỏa mãn nhu cầu,
Chế tạo bàn ghế, cầu, đường, nhà, xe …
Thú rừng cũng được chở che,
Chim muôn làm tổ, kết bè sống vui.
Rừng là lá phổi của người,
Rừng lọc không khí, rừng nuôi bao loài.
Em không triết lý bi ai.
Chỉ vui cuộc sống, từng ngày qua nhanh.
Reo cùng tiếng gió xuyên cành,
Vui cùng chim hót an lành sớm mai.
Trăng thanh, gió mát đêm dài,
Binh minh rực rỡ nắng mai, phơi mình.
Hạt sương rơi đọng lung linh,
Gió vờn se sẽ, thấy mình thần tiên!!
Em không cố vị, tham quyền,
Khi xong bổn phận, an nhiên lìa cành.
Không than trách phận mỏng manh,
Không hề níu kéo, giật giành, đớn đau …
Yên tâm, vì biết lớp sau,
Sẽ cùng tiếp bước, thay nhau đơm đầy …
Không lo có kẻ lạc bầy,
Lai căng, thờ ngoại, hốt đầy lòng tham.
Em không phe cánh, đảng, đoàn,
Tranh phần, ghen ghét, rồi còn hại nhau.
Chúng em, kẻ trước người sau,
Chung tay góp sức, cùng nhau một lòng.
Cho nên cuộc sống thong dong,
Cần cù làm việc, vui trong phút này.
Đêm ngày bền chí dựng xây,
Màu xanh tươi tốt lấp đầy quê hương.
Không buồn vì chữ vô thường,
Nhưng đau vì những tan thương do người!!
Trường Sơn xưa vẫn xanh tươi,
Dầu bao lửa đạn, dập vùi can qua.
Trường Sơn nay đã khác xa,
Rừng vàng, gổ quý …, chỉ là dư âm!!!
Chính quyền, thủy điện, kiểm lâm …
Nhẫn tâm phá nát ngàn năm đắp bồi.
Hãy mau dừng lại người ơi,
“Công lao” ngần ấy, ngàn đời còn nhơ!!!
Feb 25, 2023
Ngan Nguyen