Viết tiếng Việt đừng quên dấu .
 
Vợ nhắn tin cho chồng mách tội con hư. Chồng nhắn tin lại: "Em la con di"
Vợ nhận được tin nhắn, tức giận, gọi lại ngay cho chồng:
- Sao anh lại có thể nói về tôi bằng những lời lẽ như thế?
Chồng vội vàng phân bua:
- Anh bảo là em hãy "la con đi", kể tội con với anh làm gì?
Hai vợ chồng giận nhau cả ngày không nói với nhau câu nào, tối vợ làm cơm xong nhắn tin cho chồng: "Co ve an com khong con cho?"
Chồng đọc xong, tức giận phóng xe về, gọi vợ ra:
- Cô nhắn tin gọi tôi là con gì?
Bà vợ ngơ ngác:
- Thì em hỏi anh xem có về ăn cơm không còn chờ.

* * *
Ông bố đi công tác xa lâu ngày nhận được tin nhắn điện thoại của con: "Bo ve ngay, me dang om 1 thang nam tren giuong!"
Ông bố bắt xe tức tốc chạy về. Vừa vào nhà, ông hầm hầm hỏi thằng con:
- Đâu thằng nào, có thật không?
- ?????
Hóa ra con nhắn tin cho bố: Mẹ ốm 1 tháng nằm trên giường, bố về ngay.  
                             
                                         
                                Đổi đời !
 
 Đồng chí A tới nhà đồng chí B chơi, thấy đồng chí B lúi cúi làm bếp vừa lau nhà cực khổ quá mới hỏi:
- Ủa, con nhỏ Liên giúp việc cho mầy đâu rồi, mà mầy làm hết mọi chuyện vậy?
- Nó đi lấy chồng rồi.
- Ủa mà nó lấy ai vậy?
- Lấy tao!!!


                          Người chồng thành thật !!!!

Vợ hỏi:
- Anh đã ngủ với bao nhiêu người đàn bà??
Chồng trả lời ngon lành: 
- Chỉ có mình em yêu! Với tất cả người khác anh..... đều thức. 


                         Khích lệ tinh thần.
 Một anh chàng thấy bạn của mình hay lôi ảnh của vợ ra ngắm liền hỏi: 
"Sao cậu hay lấy ảnh vợ trong ví ra nhìn hoài vậy? Có gì lạ không?"
- Khi mình gặp những phiền phúc trong cuộc đời, mình lấy ảnh cô ấy ra nhìn là mình hết lo lắng ngay.
- Vậy sao? Hình ảnh vợ đã khích lệ cho tinh thần cậu phải không?
- Đúng vậy, khi nhìn ảnh của cô ấy, mình tự an ủi là con vợ như vậy mà mình còn chịu được  thì không có phiền phức trên thế gian này mà to lớn hơn thế nữa.
- !!!!!
 

                 Xin chuyển đến các bậc mày râu lá thư dưới đây để đọc và suy gẫm.

Thưa má,

Trước hết con xin ngỏ lời cám ơn má vì đã sinh ra và dày công nuôi nấng đằng đẵng hai mươi mấy năm trời con gái của má, để rồi sau đó ưng thuận gả cho chàng rể hiền lành là con đây.

Nhớ ngày bước chân lên xe hoa, vợ con khóc rấm rứt khiến phấn son nhòe nhoẹt. Y chang với câu thành ngữ “Khóc như thiếu nữ ngày vu quy,” khiến nhiều người đưa dâu cũng mủi lòng “rưng rưng ngấn lệ” ăn theo. Thời gian đầu, sau khi mới về nhà chồng, vợ con ra vẻ “mèo nhỏ” nhu mì, ngây thơ tựa như “con nai vàng ngơ ngác.” Nhưng má ơi! Niềm vui và hạnh phúc ấy chưa tày gang, thì “bão” đã ập tới, để rồi cái vụ rơi lệ sau đám cưới đã chuyển hệ sang cho con.

Má đâu có biết rằng, “con mèo nhỏ” giờ đây đã đột biến “gien” hóa thành “gấu mẹ vĩ đại.” “Con nai vàng ngơ ngác” ngày nào đã không còn nữa, mà hiện hình thành “sư tử Hà Đông” cực kỳ đáng sợ. Lúc nhỏ, má đẻ của con dạy: “Phải luôn thành thật với mọi người,” con đã tuân giữ điều ấy cho đến khi lớn khôn. Nhưng má vợ ôi, sau khi cưới vợ rồi, con không thể thực hành lời dạy ấy được, vì vợ con không bao giờ biết chấp nhận “sự thật mất lòng.”

Lần gần đây nhất, vợ con hỏi ý kiến về bộ đồ mới mua về. Con dại mồm dại miệng nhận xét: “Trông không hợp với dáng em, màu sắc cũng quá lòe loẹt.” Ngay lập tức nhận được “ánh mắt mang hình viên đạn” cùng lời đáp trả: “Đúng là người không có óc thẩm mỹ!” Những khi muốn mua bất cứ món đồ gì, con cũng chỉ dám nói một nửa giá mà thôi, nếu không muốn bị chê “khôn nhà dại chợ.” Do vậy, để “thần khẩu không hại xác phàm,” con phải thường xuyên nói dối.

Tiếng là chủ nhà, nhưng thực tế trớ trêu là toàn quyền quyết định lại nằm trong tay vợ con má ạ! Tiền lương mang về không được thiếu 1 xu. Đi đâu ngoài giờ làm phải báo cáo nơi đến và giờ về. Đi nhậu thì “cấm không được say”; điện thoại lúc nào cũng phải mở, để... nhận chỉ đạo từ xa.

Nhà thơ họ Đỗ đã khẳng định: “Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi...,” hình như ông ấy hơi lầm rồi, vì hiện tại con có tới 3 bà má lận! 1 là má đẻ, 2 là má vợ và 3 là... “vợ má.” Với má và má đẻ của con thì con có sai sót cũng không bị chấp trách. Nhưng với bà “vợ má” chỉ cần trái ý, lỡ lời là xem như “xong phim,” không bị bầm giập mới là chuyện lạ.

Tóm lại, con viết thư này nhằm mục đích kêu gọi sự giúp đỡ, ý kiến từ nơi má. Má có cách nào để hạn chế bớt sự “tăng trưởng” quá nhanh của vợ con không? Có giải pháp gì để “hoàn nguyên” cô vợ nhu mì như thuở mới về nhà chồng không?

Rất mong má kịp thời đưa ra giải pháp, nếu không, rể của má khó sống sót qua hết con trăng này..


(theo quinhon11)