Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

Thơ gởi những bạn thấy mình "khổ quá"

CHUYỆN CÂY KHỔ QUA

 
Kìa cây khổ qua con
Lúc vừa mới được trồng
Nhìn cây xanh mơn mỡn
Thân và lá: măng non.
 
Trong nắng sớm mai hồng
Dưới bầu trời mênh mông. 
Làn gió hiu hiu thổi
Cây ngước nhìn trời trong.  
 
Cùng bạn bè trang lứa
Hàng ngày cây vui đùa
Và cùng bạn thi đua
Mỗi ngày vươn xa mãi
 
Để cùng nhau lớn nhanh
Phát triển thêm nhiều cành
Cây thấy đầy sức sống
Mộng vươn tới … trời xanh… 
 
Rồi, . . . thời gian dần qua
Các cành nhánh vươn xa …
Cây phát triển thêm lớn
Trông  yêu kiều, thướt tha 
 
Một buổi sáng ban mai
Cây thấy mình đổi thay:
Nghe nhựa cuồn cuộn chảy,
Mơ màng nhìn mây bay …
 
Qua thời kỳ phát triển
Cây bắt đầu ra hoa
Từng chùm hoa khoe nhụy
Trong nắng mai chang hòa   
 
Lũ lượt bướm ong qua
Khắp các cành gần xa
Bướm chập chờn bay lượn  
Ong đáp vào từng hoa
 
Trong làn gió hây hây
Cây hạnh phúc ngất ngây
Đong đưa cành làm dáng
Mắt liếc … , nhìn trời mây
 
Cây biết mình xinh đẹp        
Càng đơm bông thêm nhiều    
Thi đua cùng bạn hữu
Khoe sắc thắm mỹ miều     
 
Nhưng ngày vui qua nhanh
Khi hoa héo, lìa cành
Bướm ong thôi hết lượn
Trái bắt đầu mầm xanh
 
Cây thôi hết mơ màng
Ngày vui, sao chóng tàn!
Cây tập trung sức lực
Cho trái non đang mang
 
Hàng ngày cây chăm chỉ:
Quang hợp ánh mặt trời
Gom chất bổ dưới đất
Cần mẫn, chẳng nghỉ ngơi
 
Để cung cấp cho trái
Nuôi đàn trái lớn nhanh    
Theo bước các đàn anh
Mỗi ngày thêm một lớn
 
Nhọc nhằn cây chẳng ngại:
  Mặc nắng táp, mưa sa
  Mặc sương chiều nhạt nhòa
Vẫn chắt chiu nuôi trái
 
Để giúp ích cho đời
Trả lại cho con người
Công khó nhọc chăm sóc 
Cho cuộc đời thêm tươi
 
Từng đợt trái trưởng thành
Rồi từng đợt ra đi
Như đàn con xa mẹ
Biết có luyến lưu gì?
 
Cây mẹ dần hao mòn
Thân, cành ngày héo hon
 Sắc vàng nhuộm từng lá
Vẫn tận tụy vì con 
 
Cây dù sắp lìa trần
Chỉ lo không con sức
Lo cho đứa con út
Nên vóc hình, . . . nên thân
 
Vừa xong hết bổn phận
Còn một chút hơi tàn
Cây cảm thấy nhẹ nhàng
Nhìn lại . . . đời hồng nhan:
 
Từ lúc còn bé thơ
Thân bé bỏng, non tơ  
Được dịu dàng nâng đở
Chỉ vui chơi nhởn nhơ
 
Tới giai đoạn trưởng thành  
Mặc dù có cạnh tranh
Cùng bạn bè, anh, chị
Nhưng mộng đẹp ngời xanh
 
Đến giai đoạn hoa bướm
Hương sắc ngát thân, cành
Dập dìu ong bướm lượn
Đời đẹp … tựa như tranh
 
-          Rồi giai đoạn kết trái
Bỗng thấy mình trưởng thành
Tự hào nhận trách nhiệm
Nuôi dưỡng những trái xanh
 
Tuy có hơi vất vả
Nhưng khi thấy trên cành
Nhiều trái con lớn nhanh
Là niềm vui khôn tả
 
Đến cuối đoạn đường đời
Không có gì ân hận
Duy một điều hơi giận
Là bị gọi “khổ qua”
 
Bởi nếu xét kỹ ra
Đời lúc vui, lúc khổ
Miễn làm hết bổn phận
Là tâm ta an hòa
 
Vui khổ tại nơi ta 
Không phải ai bày ra:
“Tôi cũng như bầu, bí ….
Sao mãi là: “khổ qua” ???”
            
 Ngan Nguyen