Đại Trụ mắc một căn bệnh kỳ lạ, cứ một lúc anh ta lại hắt hơi bằng những cái hắt hơi khác hẳn với người thường. Mỗi lần hắt hơi, anh ta sẽ phải vận hết khí lực của toàn thân để mở miệng thật to làm rung chuyển cả một khoảng không gian, tựa như sấm rung núi chuyển, những người bình thường không thể ở bên cạnh Đại Trụ dù chỉ một lúc.Vì căn bệnh kỳ lạ này, anh ta đã không thể tìm được việc làm.
Một hôm, Đại Trụ đang đi tàu cao tốc lên thành phố khám bệnh, sau khi nghe thấy tiếng hắt hơi quá ồn ào của anh ta, một ông đứng tuổi ngồi gần đấy đã đến vỗ vai Đại Trụ và hỏi: “Anh bạn, cậu hắt hơi tốt lắm! Cậu hắt hơi liên tục như thế này kể cả trong lúc đang ngủ sao?”.
Đại Trụ cười gượng đáp: “Vâng, 24 giờ một ngày, không ngừng”.
Người đàn ông gật gật đầu nói: “Tốt lắm, hãy đi với tôi. Tiền lương hàng tháng là 5.000 nhân dân tệ, còn cậu thì không cần làm gì cả, chỉ ngủ là được rồi”.
Đại Trụ đang sầu não vì không thể kiếm được việc làm, nghe ông chủ nọ nói như vậy liền bán tín bán nghi đi theo ông ta. Đến nơi thì thấy đó là một bãi tập kết vật liệu xây dựng, công việc của anh ta là chỉ việc nằm dài trong phòng trực. Đại Trụ hơi khó hiểu, nhưng sau khi thăm dò, anh ta mới phát hiện ra rằng trước đó ông chủ đã thuê hai nhân viên bảo vệ trực ca đêm, và mặc dù cứ sau nửa giờ họ đi tuần tra một lần nhưng cũng không thể ngăn được bọn trộm cắp đến trộm đồ mỗi ngày.Nhưng kể từ khi Đại Trụ đến, trên bãi vật liệu liên tục vang lên tiếng hắt hơi và không thấy mất mát gì nữa.
Đang khi Đại Trụ vui mừng thì ông chủ đột nhiên nói rằng sẽ phải chuyển anh ta về làm bảo vệ tại nhà.Đại Trụ thực sự không muốn đi, anh ta cảm thấy đi đâu cũng không bằng ở đây, chỉ cần nằm một chỗ là cũng có thể kiếm ra tiền.
Thấy Đại Trụ còn ngần ngừ, ông chủ nói: “Hàng tháng, tôi sẽ trả cho cậu 10.000 nhân dân tệ tiền lương!”.
Cuối cùng Đại Trụ cũng miễn cưỡng đồng ý và anh ta còn mạnh dạn hỏi ông chủ tại sao lại được trả mức lương cao như vậy.
Ông chủ thở dài nói: “Đó là lỗi của ta, ta đã lấy phải một cô vợ trẻ lăng loàn, phóng túng, thường xuyên lợi dụng những khi ta không có nhà để cặp kè với những gã đàn ông hoang dâm. Bây giờ để cậu vào nhà ta làm bảo vệ, suốt ngày nằm trong nhà hắt hơi xem cô ấy còn dám làm bậy nữa không!”.
Truyện vui của Trật Danh (Trung Quốc)-Trần Dân Phong (dịch) /anle20