Con hãy nhớ con là người dân Việt
Bốn nghìn năm rạng rỡ giống lạc hồng
Tổ tiên ta bao nhiêu đời chống giặc
Dựng cơ đồ bền chặt đẹp non sông!
Cớ gì đâu hôm nay mình lưu lạc
Qua từng đêm thao thức cảnh lưu vong
Thế hệ của cha trong nước cờ thua cuộc
Bỏ quê nhà cam sống kiếp long đong!
Chưa có ngày nào vui đời ‘’xa xỉ’’
Rượu quê người luôn đắng vị tha hương
Hồn Việt Nam chập chờn trên xứ Mỹ
Nhớ làm sao héo hắt cả can trường.!
Con của cha những đứa con yêu dấu
Của quê hương của tổ quốc Việt Nam
Nhớ nha con: ngày ngày luôn phấn đấu
Nơi quê nhà còn gian khổ lầm than!
Có những người, cha con mình mắc nợ:
Ðó thương binh vất vưởng chốn quê nghèo
Ðó những anh hùng giờ đang tranh đấu
Bị giam cầm không biết đến bao lâu!
Luôn cảnh giác kẻ trở cờ xu nịnh
Chúng quay về chìm đắm cuộc truy hoan
Như ‘’thương nữ bất tri vong quốc hận’’
Ðàn thú hoang đang sa bẫy lạc đàn!
Luôn tin tưởng ngày mai trời sẽ sáng
Ngọn cờ hồng thôi che khuất quê hương
Trời Việt Nam muôn đời luôn tỏ rạng
Ðời tự do… tan biến nỗi u buồn!
(Nhân mùa lễ Cha)
Hàn Thiên Lương/ngoiphuongnam