“Không thể” và “bất khả thi”, đôi khi đó chỉ là giới hạn ta tự đặt ra cho chính mình mà thôi…
Thành là sinh viên vừa mới ra trường, được tuyển vào làm mảng quảng cáo trong một hãng truyền thông lớn. Trong bảng danh sách khách hàng của công ty, những người đi trước đã giúp anh đánh dấu một vài cái tên và nói với anh rằng: “Chú em này! Những vị này đều là những khách hàng mà trước giờ tôi chưa từng đàm phán thành công, hiện giờ cũng không thể hợp tác với chúng ta nữa, vậy nên cậu không cần phải lãng phí thời gian vào họ!”.
Tuy nhiên, với sự kết nối của Thành, chưa đến thời gian một tháng đã có hai người vốn được liệt vào danh sách “không thể” trở thành khách hàng của công ty. Mấy tuần sau, những khách hàng nằm trong danh sách “không thể” ấy, chỉ còn lại một người vẫn chưa mặc cả xong.
Giám đốc rất khen ngợi biểu hiện của anh, những người đồng nghiệp cũng kinh ngạc hỏi Thành: “Sao cậu lại làm được vậy? Ngày trước công ty chúng ta cũng đã có rất nhiều người tìm đến gặp họ bàn chuyện hợp tác làm ăn, nhưng đều không thành công!”.
Thành nhã nhặn đáp lời bằng một câu hỏi: “Xin hỏi bản thân các anh đã từng tiếp xúc với họ ngoài đời thực hay chưa ạ?”.
Đồng nghiệp trả lời: “Thật lòng tôi cũng không muốn lãng phí thời gian, sau khi những người đi trước nói với tôi, tôi ngay lập tức đã loại những cái tên này ra khỏi danh sách!”.
Thành cười nói: “Thật ra, tôi đã cất bảng danh sách có đánh dấu đó đi, rồi dùng một bảng danh sách trống điền tên những khách hàng cần phải gặp. Vậy nên tôi vốn không biết rằng người nào là đối tượng ‘không thể’ trong danh sách đó nữa”.
Anh chân thành nói thêm: “Thật ra, bản thân tôi cũng không có bí quyết đặc biệt gì cả. Chỉ là tôi không có quan niệm cho rằng có người nào là đối tượng không thể hợp tác được!”.
***
Có một câu quảng cáo thế này: “Không có mặt hàng không bán được, chỉ có người không biết bán hàng mà thôi”. Chỉ cần bạn có thể dùng đúng phương pháp và tìm được đúng đối tượng, bất cứ mặt hàng nào cũng đều có thể bán đi được.
Nền tảng của khoa học cũng bắt nguồn từ phương châm “Đừng nói đó là điều không thể”. Các nhà khoa học chính là vì tin tưởng vào “có thể” nên đã phát minh ra được bóng đèn điện, máy bay cũng như các sản phẩm khoa học khác. Chính vì tin tưởng vào nền tảng “có thể”, vậy nên mỗi thành tựu mà trước đó người ta cho là “không thể” đều đã được phát minh ra.
“Không thể”, chỉ là bởi ta không tìm được phương pháp, chứ không phải là thật sự không làm được
“Không thể”, chỉ là bởi chúng ta không có niềm tin, vậy nên không nguyện ý đi làm thử.
Những người không có niềm tin, thường sẽ mãi dậm chân tại chỗ. Còn những ai có niềm tin, mới dám bước lên phía trước để theo đuổi mục tiêu.
Thành công bắt đầu từ niềm tin bản thân có thể làm được. Chỉ khi thật lòng tin chắc bản thân mình có thể thành công, mới có thể dũng cảm cất bước theo đuổi ước mơ.
Có lẽ con đường này sẽ không bằng phẳng, thậm chí sẽ khiến chúng ta vấp ngã chi chít vết thương, nhưng có làm thì mới có cơ hội, còn như không làm gì cả, cơ hội vĩnh viễn chỉ là con số không mà thôi.
Thuận An/vandieuhay