Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

Thơ: Xuân Ly Hương


 
Đất khách Xuân về, mai chậm nở.
Đông còn tuyết lạnh khuất tà dương ...
Vô tình ngọn gió sầu lưu lạc
Nhắn nhủ tình quê nhớ cố hương!

Viễn xứ xuân về trong lặng lẽ
Tìm đâu tri kỹ với tri âm?
Bài thơ gởi đến mời vui họa,
Cách biệt ngàn trùng, dạ khắc tâm.

Vẫn nhớ quê xưa ngời ánh mắt,
Xuân về giá lạnh, một trời buồn.
Mẹ già mòn mỏi chờ năm tháng,
Nỗi nhớ dâng tràn ngập bốn phương!

Trải đã bao mùa Xuân ấm lạnh,
Thu vàng héo úa nhớ đò xưa ...
Thuyền ai lơ lửng bờ sông vắng,
Viễn khách dừng chân hẹn đón đưa?

Tạm biệt nàng thơ, chờ khách tới,
Ta về lễ bái ngát trầm hương,
Lung linh ánh nến ba ngày Tết,
Áo mới trẻ thơ gạt nỗi buồn.

Nhớ tối ba mươi bên đóm lửa,.
Âm thầm Mẹ gói bánh chưng xanh
Vô vàn thương nhớ nơi quê cũ,
Đón Tết mừng Xuân, lộc chớm cành!

Mỗi độ Xuân sang, thêm nhớ Mẹ,
Cầu mong đất Việt dẫu xa xôi,
Phước lành rải khắp tình viễn xứ,
Tết đến, Xuân về, nước vẫn trôi.

 
Nguyễn Hà/thanhphogio