... Người già thường ăn ngủ ít, ngày và đêm cũng dường như càng dài hơn, nếu như bận bịu chăm sóc cháu thì thời gian sẽ trôi nhanh, chẳng còn thời gian nghĩ ngợi, buồn phiền.
Lấy sự lo toan cho con cháu làm niềm vui... Nhiều người hỏi tôi cả ngày “quanh quẩn” ở nhà trông cháu có chán không ? Câu trả lời là không ! Mỗi giây phút tôi đều cảm thấy rất hạnh phúc. Hai vợ chồng tôi nghĩ ra các trò vận động cho cháu, từ đó ông bà cũng được tập thể dục luôn nên không lo bị “ì” khi ở nhà cả ngày.
Đến chiều chiều chúng tôi cho cháu ra sân chơi của khu, cháu đạp xe còn ông bà đi thể dục, gặp gỡ bạn bè rất vui.
Do chúng tôi chăm cháu tốt nên cháu tăng cân đều, ngoan ngoãn nên vợ chồng con trai tôi yên tâm đi làm. Tôi cũng thường xuyên lên mạng đọc sách nuôi dạy trẻ nhỏ, vì thế mà tôi và con dâu rất đồng lòng trong việc chăm cháu, không hề có sự khác biệt giữa hai thế hệ như nhiều người vẫn nói. Mối quan hệ giữa tôi và con dâu rất tốt, giống như mẹ và con gái, có thể tâm sự rất nhiều điều. Tôi cảm thấy việc được chăm cháu là niềm hạnh phúc của tuổi già.
Gia đình tôi dự định khi cháu được 3 tuổi sẽ cho đi học mẫu giáo, chắc hẳn chúng tôi sẽ rất buồn, vì cả ngày sẽ không biết làm gì cho thời gian trôi đi. Tôi cũng đang xem xét, tìm hiểu mấy câu lạc bộ của người già gần nhà để xin tham gia, như thế chúng tôi vẫn có thời gian cho bản thân mà cũng vẫn được ở bên cạnh và chăm sóc con, cháu mình.
Tuổi già hiu quạnh chốn quê... Có những gia đình nơi chốn quê, khi về già tưởng chừng sống vui vẻ, an nhàn bên con cháu. Thế nhưng hiện có rất nhiều ông bà, cha mẹ phải sống tuổi già trong cô độc, xế bóng thiếu vắng con cháu.
Nhiều người nói chăm cháu mệt, vất vả... nhưng tôi chỉ mong được trông cháu, được vất vả mà còn không được. Các con lo chúng tôi vất vả, nào có hiểu được, ở tuổi già, được quây quần, lo lắng từng bữa cơm, chiếc áo mặc cho cháu mới là niềm hạnh phúc.
Trong thực tế có hoàn cảnh, nhiều cặp vợ chồng khi già yếu, ốm đau phải sống trong cảnh hiu quạnh, cô độc, không có người trông nom, chăm sóc. Bởi con cháu họ đi làm ăn xa hoặc lập nghiệp ở tận thành phố hay ra nước ngoài làm việc rồi kết hôn, sinh sống luôn ở nước ngoài.
Có nhiều người con khi xa nhà, xa gia đình, xa quê hương thường có quan niệm và cho rằng, nếu không có điều kiện ở với cha mẹ hoặc không thường xuyên về thăm nhà, thăm cha mẹ thì có thể báo hiếu bằng cách hằng tháng gửi quà, gửi tiền về quê nhà cho ông bà, cha mẹ già. Đó cũng là cách sẻ chia, báo hiếu, làm tròn bổn phận, trách nhiệm để cho cha mẹ được đủ đầy.
Thế nhưng, có mấy ai biết và hiểu được nỗi lòng của cha mẹ, nhất là của những người già khi họ đã xế bóng, ngoài nhìn con cháu trưởng thành và hạnh phúc, người già luôn cần con cháu bên cạnh. Họ cần một không khí gia đình đúng nghĩa hơn là tiền bạc được gửi đều đặn hằng tháng. Cha mẹ già cần nhìn thấy con cháu sum họp đầy đủ trong những ngày lễ Tết. Đó là niềm vui, hạnh phúc, sợi dây gắn kết tình cảm và sự quan tâm, sẻ chia lúc tuổi già.
(Trích Báo Mới Online) ThuTrang/quinhon11