Tình Mẹ Con
Một tay hai đứa con thơ
Phấn son gương lược, bây giờ bỏ đi
Mẹ ngồi giang rộng tứ chi
Từ lòng Mẹ, con thành nhân
Từ dòng sữa Mẹ, con dần lớn khôn
Cả thể xác, lẫn tâm hồn
Trọn đời con sống trong nguồn Mẫu ân
Nhìn con sổ sữa lớn dần
Mẹ tràn hạnh phúc, vẹn phần ước mơ
Nghe con cười nói u ơ…
Mẹ vui hơn vạn lời thơ cung đàn
Trong lòng Mẹ, con ngủ ngoan
Như gà xòe cánh ủ con, khác gì
Mẹ ngồi giang rộng tứ chi
Hai con hai vú, kể gì dung nhan
Mối tình trọng nhất thế gian
Là “Tình Mẫu Tử” sánh ngang biển trời.
Bông hoa dâng Mẹ . . . Mẹ ơi,
Công ơn sinh dưỡng, trọn đời không quên.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia