Mẩu chuyện 1: Cánh tay có tội
Một người đàn ông được đưa ra trước quan tòa. Nhân chứng nói rằng, ngày hôm trước người này đã lấy trộm vài quả lê ở tiệm thực phẩm của mình. Luật sư nói với thẩm phán: “Đúng là người này đã lấy vài quả lê từ cửa hàng tạp hóa, nhưng đó là cánh tay phải của anh ta lấy, cánh tay phải của anh ta có tội chứ không phải anh ta. Chúng ta không thể trừng phạt toàn bộ cơ thể chỉ vì một tay hay chân của họ phạm tội!”
“Anh nói đúng!”, thẩm phán trả lời, “Vì vậy tôi tuyên án cánh tay phải của người đàn ông này sẽ bị giam giữ 6 ngày. Bây giờ, anh ta có thể vào tù với cánh tay của mình nếu thích.”
Mọi người ở phiên tòa bắt đầu cười to, nhưng sau đó, họ im bặt khi nhìn thấy người đàn ông tháo mấy con ốc nơi cánh tay phải của anh ta ra, đó là cánh tay bằng gỗ. Anh ấy đưa nó cho thẩm phán và nói: “Thưa ngài, đây là cánh tay tội lỗi của tôi, tôi không muốn vào tù chung với nó.”
MẨU CHUYỆN 2: CẬU BÉ TỰ PHỤ
Fred về nhà trong kỳ nghỉ. Cậu cho rằng mình rất giỏi, vì cậu đã đứng nhất lớp trong khóa vừa rồi. Trong buổi ăn tối, cậu nói với bố mình: “Bố này, bố cho rằng bố chỉ có 2 cái bánh trên đĩa đó à? Con sẽ chỉ cho bố thấy là có 3 cái. Này nhé, đây là một, còn kia là hai, và một cộng hai là ba.”
“Tốt lắm con trai”, bố cậu vui mừng: “Bây giờ bố sẽ lấy cái bánh đầu tiên, mẹ con sẽ lấy cái bánh thứ hai, còn cái bánh thứ ba sẽ là của con nhé!”
MẨU CHUYỆN 3: THỨC ĂN VÀ BÁC SĨ
Bác sĩ dặn bệnh nhân:
– Bà bị thiếu tanin và chất xơ nghiêm trọng, cần ăn thật nhiều quả màu xanh và phải ăn cả vỏ không được gọt bỏ.
– Tôi xin ghi nhận lời khuyên của ông.
Đến hẹn khám lại, bác sĩ hỏi:
– Cách ăn hoa quả như vậy có ảnh hưởng gì không thưa bà?
– Thưa không! Đào, lê, táo, nho… đều ổn cả, chỉ có… quả dừa thì ăn hơi lâu.
MẨU CHUYỆN 4: BÉ GÁI TỘI NGHIỆP
Một cô bé đang khóc nức nở trên phố. Một quý ông đi qua thấy vậy nên đã lại gần và hỏi chuyện gì đã xảy ra.
– Thưa ông, mẹ cháu cho cháu 1 xu, và cháu đã đánh mất nó.
– Không sao đâu cháu gái, bác sẽ giúp cháu, hãy cầm lấy đồng xu này và đừng khóc nữa nhé.
Rồi ông ấy móc bóp lấy ra 1 xu đưa cho cô bé. Nhưng khi nhận được một xu từ người đàn ông, đứa bé lại khóc nấc lên, to hơn lần trước.
– Sao cháu lại khóc nữa?, người đàn ông ngạc nhiên hỏi.
Đứa bé trả lời:
– Nếu cháu không đánh mất đồng xu kia thì bây giờ cháu đã có 2 xu rồi!
MẨU CHUYỆN 5: CẬU SINH VIÊN THẬT THÀ
Một cậu sinh viên năm nhất đại học đang bị chỉ trích nặng nề bởi giáo sư của mình.
“Bài của anh rất khó đọc“, giáo sư nói, “đáng lẽ ra anh phải viết làm sao cho người dốt nhất cũng có thể hiểu được mới phải.”
Cậu sinh viên từ tốn đáp: “Vâng thưa thầy, đoạn nào mà thầy không hiểu ạ?”
MẨU CHUYỆN 6: BIẾT GIẢI THÍCH SAO ĐÂY?
Một ngày nọ, có một ông lão chậm rãi đi bộ dọc theo khu phố thì chợt trông thấy một cậu bé đang cố gắng với tay kéo chuông cửa treo quá cao so với cậu.
Ông lão là một người tốt bụng nên dừng lại và nói: “Ta sẽ kéo chuông cho cháu”. Sau đó ông kéo chuông thật mạnh khiến tiếng chuông kêu vang khắp trong ngoài nhà.
Cậu nhỏ ngước nhìn lên và nói: “Bây giờ thì chúng ta phải chạy ngay. Nào chạy thôi!”
Và trước khi ông lão kịp hiểu ra câu chuyện thì cậu bé ngỗ nghịch đã chạy vòng qua góc đường, để mặc ông lão ở lại phân trần với chủ nhà đang bực mình vì lý do tại sao ông lại kéo chuông.
MẨU CHUYỆN 7: THUỐC TRỊ NẤC CỤT
Một ngày nọ, một người đàn ông đi vào cửa hàng dược phẩm và hỏi: “Cô có thuốc chữa bệnh nấc không?”. Người bán thuốc yêu cầu ông nhắm mắt lại và đột nhiên tát một cái thật mạnh vào mặt ông. Người đàn ông gần như ngã gục, giận dữ và hét lên: “Tại sao cô đánh tôi?”
“Không có thuốc cho bệnh nấc”. Người bán thuốc giải thích. “Nhưng một cú sốc đột ngột có thể chấm dứt nó. Như ông thấy, ông không còn nấc cụt nữa.”
“Dĩ nhiên là tôi không bị nấc cụt, vì người cần chữa bệnh là con trai của tôi chứ không phải tôi!”
MẨU CHUYỆN 8: THÀNH CÔNG MỘT NỬA
– Này anh, lần hẹn hò thế nào?
– Có thể nói là thành công một nửa?
– Anh nói vậy nghĩa là sao?
– Tôi có đến còn cô ấy thì không.
MẨU CHUYỆN 9: KHÔNG PHẢI RỬA BÁT
Người chồng trẻ nói với vợ:
– Em thân ỵêu, hôm nay em không phải rửa bát nữa đâu
– Ồ, anh yêu quý! – Người vợ sung sướng nói – Anh giúp em sao?
– Ồ, không. Anh nhỡ tay đánh rơi cả chồng bát rồi.
MẨU CHUYỆN 10: MỘT VỤ CƯỚP XE HƠI
Một bà cụ đi mua sắm xong, quay trở lại nơi đỗ xe ô tô của mình. Cụ thấy bốn gã đàn ông đang định bỏ đi bằng chiếc xe của cụ. Cụ đánh rơi túi hàng, rút khẩu súng ngắn ra, tới gần và gắng hết sức hét lên:
– Tôi có một khẩu súng trong tay và tôi biết cách dùng nó! Hãy ra khỏi chiếc xe, đồ cặn bã!
Bốn gã đàn ông không đợi lời mời tới lần thứ hai mà vội vã ra khỏi xe và chạy như điên. Bà cụ run rẩy, tới đặt túi hàng phía sau xe và vào chỗ lái. Vì quá lập cập, bà cụ không thể cắm được chìa khóa vào ổ khóa. Bà đã thử đi thử lại nhưng vẫn chẳng ích gì.
Và rồi bà cũng hiểu ra nguyên do. Vài phút sau, bà thấy xe của mình đỗ sau đó khoảng 4-5 chỗ để xe. Bà chất túi đồ của mình lên xe và lái tới đồn cảnh sát gần nhất.
Vị hạ sĩ cảnh sát, người mà nghe bà thuật lại câu chuyện, gần như cười vỡ bụng và đưa tay chỉ về phía cuối dãy bàn tiếp tân, nơi 4 người đàn ông mặt xanh mét đang trình báo về vụ cướp xe do một ‘bà lão điên’ được tả lại như sau: trắng, thấp hơn 5 feet, đeo kính, tóc bạc, xoăn và cầm một khẩu súng lục lớn.
(theo anle20)