Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Chuyện vui

Cô rất đần, bố rất ngu
Một cậu bé được bố mẹ đưa đi "tắm tiên". Đến bãi tắm, thấy một chị có bộ ngực đồ sộ, cậu bé hỏi:
- Sao của chị kia to vậy?
Bà mẹ xấu hổ:
- Con đừng nhìn, những người như vậy là những người rất đần.
Cậu bé lại chỉ vào "của quí" một ông hỏi:
- Sao của chú kia to vậy?
Bà mẹ đỏ mặt:
- Những người đó rất ngu, con đừng nhìn.
Một lúc sau không thấy chồng đâu, bà mẹ bảo con đi tìm. Cậu bé đi một hồi rồi trở về nói với mẹ:
- Con thấy bố đang nói chuyện với một cô rất đần, càng nói thì trông bố càng ngu!!!


Trả thù
Một cô giáo bị phạt vì chạy quá tốc độ:
- Cho tôi qua lần này được không? Tôi là giáo viên!
CSGT: Giáo viên ??????? Tôi đã đợi ngày này lâu lắm rồi, giờ lấy giấy bút và viết " Tôi sẽ không bao giờ chạy quá tốc độ" 100 lần cho tôi.
:))

P/s: Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn

Nhớ lời mẹ dặn
Một bà mẹ dặn con gái mới lớn:
- Nếu có ai làm bậy con phần trên, con phải nói KHÔNG ĐƯỢC. Còn nếu ai đó làm bậy phần dưới thì hãy nói NGỪNG LẠI.
- Cô con gái gật đầu rồi ậm ừ.
Hôm sau cô con gái đi chơi về mếu máo nói với mẹ đã bị làm bậy. Bà mẹ cáu lên hỏi:
- Thế con có nói như mẹ dạy không?
Cô gái ngây thơ trả lời:
- Người ta quậy phần trên lẫn phần dưới cùng lúc nên con  nói là KHÔNG ĐƯỢC NGỪNG LẠI.

Chuyện riêng tư vợ chồng
Thời bao cấp, hai vợ chồng vừa mới cưới nhau được phân căn hộ tập thể cấp 4, mỗi nhà cách nhau bởi bức tường mỏng dính.
Một buổi, cả hai giao hẹn với nhau:
- Em à, để bảo mật cho sự riêng tư của đôi ta, chúng mình nên quy ước. Nếu em muốn rủ anh… tắt đèn ngủ sớm thì gọi là “làm ăn”, bữa nào anh hơi mệt thì anh sẽ trả lời “mất khả năng chi trả".
- Hay quá, thế hôm nào mệt thì em sẽ từ chối khéo là đang “lạm phát” nhé. Quên nữa, hàng tháng anh cần nhớ là em sẽ có vài ngày “khủng hoảng".
- Nhớ rồi. Còn cái này nữa, anh nói ví dụ thôi nhé, là mai mốt nếu chẳng may tình nghĩa đôi ta có thế thôi thì xin cứ nói với nhau là muốn “từ chức”, “miễn nhiệm”, chứ đừng dùng từ “ly hôn” hay “ly dị”, nghe buồn lắm!

Được một thời gian, một đêm nọ, khi cả khu chung cư đang say giấc thì đôi vợ chồng này bỗng to tiếng kịch liệt với nhau:
- Đã bảo giảm “lạm phát”, qua thời “khủng hoảng” rồi, mà cứ rủ “làm ăn” thì ông mở miệng than “mất khả năng chi trả”, là sao? Là sao? Giải trình ngay!
- Bà thông cảm, đâu phải chỉ bà mới biết “làm ăn".
- Á! Ra là ông có “đầu tư ngoài ngành”! Nói ngay, ông rải vốn những đâu, khai mau!
- Thôi mà bà, thời buổi này có thằng nào không “đầu tư ngoài ngành” đâu, bởi càng được chiều chuộng thì vốn liếng càng dư dả, không kiếm chỗ rải nó… ức chế lắm!
- Trời ơi là trời! Thế ông không thấy những thằng “đầu tư ngoài ngành” chỉ toàn lỗ lã hay sao? Còn ông, phen này tôi cho ông “miễn nhiệm” nhé!
- Bà có gan thì cứ miễn! Thằng này thà chết chứ không “từ chức” đâu nhá!

Sự Thù Dai Của Phụ Nữ.
Tại toa hạng nhất trên chuyến tàu Bắc - Nam, có hai hành khách một nam và một nữ, tỏ ra rất đồng điệu.
Cả hai người cùng không thể tin tưởng vào vợ và chồng của họ ở nhà, bởi thế nào cũng có chuyện bồ bịch lăng nhăng.
Đêm xuống, nghe từ giường bên, cô gái cứ thở dài thườn thượt, anh chàng gạ gẫm:
- Hay là...chúng mình cùng trả thù họ một phen?
- Anh cũng ghê gớm thật, nhưng...em càng nghĩ càng thù bọn họ.
Sau "trận đòn thù" thừa sống thiếu chết, người đàn ông về nằm thượt ở chổ của mình. Tuy nhiên tiếng thở dài vẫn phát ra từ giường bên. Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Em vẫn chưa ngủ được à?
- Chỉ nguôi được một lúc rồi cơn giận lại bùng lên. Hay...anh sang đây lần nữa cho em đỡ nghĩ ngợi lung tung?
- Thôi...thôi em ơi! Đàn bà tụi em là chúa hay thù dai.

 TIẾNG LÓNG. Tết đến, bố ở quê ra thăm vợ chồng cô con gái ở phố, hai vợ chồng làm nghề buôn bán ở chợ giời.
Ông cụ vốn lần đầu lên thành phố, xuống xích lô trả tiền.. Vừa vào nhà cô con gái hỏi:
- Thế nó chém bố mấy nhát?
Ông bố ngẫn người chả hiểu gì:
- Làm gì có ai chém bố đâu.
Tối đến, sau khi cơm nước xong xuôi, ông cụ vào phòng nghỉ. Hai vợ chồng nằm ở bên kia nghĩ thương bố, mai bố về quê lại rồi, sợ không có mấy tiền để tiêu xài. Chồng mới bảo vợ:
- Hay em mở tủ xem đạn dược thế nào, có còn băng nào lia cho bố vài băng.
Ông bố nghe xong sợ quá nhổm dậy, bỏ chạy thục mạng và thề không lên thành phố nữa.

 Lẽ Ra Tôi Chết Trong Bồ Khoai Lang.
Ở một làng nọ, có một người đàn bà sinh tình ý với ông hàng xóm.
Gặp lúc chồng đi làm, chị chàng nằm võng ru con và ca ghẹo rằng:

- À ơi...
Hôm nay nhà tớ đi cày
Có sang làm cái...ban ngày, thì sang
À ơi...

Được lời như cỡi tấm lòng, người đàn ông nhà bên đang bế con cho vợ đi chợ vắng nhà vội trả lời:

- À ơi...
Tình tang tích tịch tình tang,
Tớ ru con tớ, tớ sang bây giờ
À ơi...

Khi con thiu thiu ngủ, anh chàng lật đật chạy sang vui vầy cùng chị chàng. Đang lúc hai người quấn quýt nồng thắm, ai dè người chồng dắt trâu trở về nhà. Anh nhân tình vội úp ngược cái bồ đựng khoai ở góc nhà lên, rồi rúc vào đó để trốn. Chị chủ nhà thì nằm võng ôm con.. Thấy chồng còn lúi húi rửa chân ngoài giếng, chị bèn ru bâng quơ:

- À ơi...
Có ra, thì ra lúc này
Không ra thì chết cả mầy lẫn tao
À ơi...

Anh hàng xóm vội lật bồ, vạch bờ giậu lủi về nhà, may mà thoát. Ngày hôm sau, người chồng đánh trâu ra đồng cày nốt thửa ruộng. Ở nhà, chị chàng vẫn còn ham làm lại cái việc dở dang ngày hôm qua, vừa nựng con vừa ca rằng:

- À ơi...
Hôm nay nhà tớ lại đi cày
Có sang làm cái í a ...ban ngày, thì sang
À ơi...

Anh nhân tình vẫn còn sợ chuyện hôm trước, nên hát vọng sang:

- À ơi...
Thôi thôi, tôi xin lạy cô
Hôm qua suýt chết trong bồ khoai lang
À ơi....

Nhiệt Kế, Ampère Kế, Volt Kế…… và Vợ Kế !!!
 - Mình ơi ! Ðể đo nhiệt độ người ta dùng nhiệt kế,
- Để đo cường độ dòng điện dùng ampe kế, đo hiệu điện thế dùng vôn kế …
- Ðể đo sự bền vững của con tim, khối óc đàn ông người ta dùng mỹ nhân kế.
Còn để đo sức khỏe của mình thì dùng kế gì nhỉ ?
Chồng :
- Ðể đo sức khỏe của anh là phải dùng …. vợ kế !
 
 Thân phận người đàn ông 
Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: -  Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm việc quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ. Bù lại những vất vả đó, ngươi sẽ được sống tới 50 năm.
 Con lừa trả lời: Sống như vậy 50 năm thì thật là khốn khổ. Xin Người cho con sống không quá 20 năm thôi.

 Chúa chấp thuận ước nguyện của con lừa. Người tiếp tục tạo ra con chó và nói với nó:  Ngươi sẽ trông coi nơi ở, bảo vệ tài sản của con người, kẻ sẽ coi ngươi là bạn hữu thân thiết nhất. Ngươi sẽ ăn cơm thừa canh cặn của hắn và sống 25 năm.
 Con chó đáp:  Cảm ơn Người! Nhưng sống kiếp con chó trong 25 năm là một hình phạt quá nặng. Xin Chúa cho cuộc đời con chỉ kéo dài dưới 10 năm thôi!

 Lời thỉnh nguyện của con chó được chấp nhận. Thế rồi, Chúa tạo ra con khỉ và bảo nó:  Ngươi sinh ra làm kiếp con khỉ. Ngươi sẽ đánh đu từ cây nọ qua cây kia, hành động như một gã ngốc.  Ngươi sẽ có bộ dạng tức cười, chuyên làm trò cười cho thiên hạ. Tuổi thọ của ngươi là 20 năm.
 Con khỉ tạ ơn Chúa rồi than thở:  Cuộc sống như thế kéo dài toi 20 năm thật là một cực hình. Xin người cho con sống 10 năm thôi.

 Chúa nhân từ chấp nhận lời thỉnh cầu. Người tiếp tục tạo ra người đàn ông rồi phán:   Ngươi là con người, sinh vật cao cấp duy nhất biết đi trên đôi chân ở trái đất này. Ngươi sẽ sử dụng trí tuệ để làm chủ mọi sinh vật trên thế giới. Ngươi sẽ thống trị địa cầu và thọ 20 năm.
 Con người cầu xin:  Thưa Chúa! Kiếp người 20 năm thật quá ngắn ngủi. Xin Người hãy ban cho con 20 năm mà con lừa đã từ chối, 15 năm mà con chó không chịu nhận và 10 năm con khỉ vứt bỏ.

Thế là, Chúa cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm việc quần quật với những gánh nặng trên lưng. Tiếp theo, khi có con, anh phải sống 15 năm kiếp con chó, trông coi nhà cửa và xơi những đồ ăn thừa mà lũ con để lại. 10 năm cuối đời, anh ta sống kiếp con khỉ, hành động như một gã ngốc để mua vui cho lũ cháu.

(bài do bạn Bá Trần giới thiệu)