NGƯỜI THƠ TỰ TRÀO 1
Khổ kẻ làm thơ cứ
thẩn thờ,
Suốt ngày thơ thẩn
trông bơ ngơ.
Xa rời thực tế luôn
mơ mộng,
Hoang phí cuộc đời với mộng mơ.
Cơm áo, việc nhà, …
nhờ má
nó,
Tâm hồn vương vấn
những vần thơ.
Bình quyền đâu đễ
nương nhờ mãi.
Homeless có ngày, khổ lắm cơ !!!
Ngày 28/2/2018
Ngan Nguyen
NGƯỜI THƠ
TỰ TRÀO 2
Khổ kẻ làm thơ cứ
thẩn thờ:
Suốt ngày mơ mộng,
… dệt vần thơ.
Chờ trăng, nhớ gió,
… thương hoa rụng.
Như kẻ mất hồn, dạ
ngẫn
ngơ.
Khổ kẻ làm thơ tật
lắm yêu:
Người dân già trẻ,
… những nàng kiều,
Trời mây, cảnh đẹp,
… đều yêu
tất.
Bởi thế nên trông
thật yếu xìu .
Khổ kẻ làm thơ
nhiều xót thương:
Thương người hoạn
nạn, … kẻ tai ương,
Dân oan, cô thế, …
người tranh đấu.
Chẳng trách vương
mang họa giữa đường.
Khổ kẻ làm thơ ưa
thày lay:
Thấy sai, thấy
trái, … là phê ngay,
Nói xa, nói gắt …
rồi châm biếm.
Bị cấm, bị tù cũng
chẳng cai.
Khổ kẻ làm thơ thật
dại khờ:
Suốt đời nghèo khó,
… sống đơn sơ,
Thế mà khi chết, …
đầu thai lại,
Mong vẫn mộng mơ, … và vẫn thơ.
Ngày 28/2/2018
Ngan Nguyen
CÁI THÚ LÀM THƠ (Người Thơ
“Tự Sướng”)
Cái thú làm thơ
thật lãng du:
Khi nhìn lá đổ ngập
rừng thu,
Khi nghe sóng biển
rì rào vỗ,
Khi ngắm hoa cười, … khi gió ru .
Cái thú làm thơ
thật lắm yêu:
Yêu cô thôn nữ dáng
yêu kiều,
Yêu đồng lúa chín
vàng trong nắng,
Yêu lũy tre xanh gọi gió
chiều.
Cái thú làm thơ
nhiều xót thương:
Thương cho dân Việt
lắm tai ương,
Thương người yêu
nước mang tù tội,
Thương những dân oan lắm đoạn
trường.
Cái thú làm thơ dễ
tỏ bày:
Thói hư tật xấu
chẳng nương tay,
Tham ô, vô cảm, …
đều phê phán,
Đất nước đẹp tươi, … mong có
ngày.
Cái thú làm thơ dễ
cảm thông:
Thân bằng quyến
thuộc có con bồng,
Cưới xin, chúc thọ,
… về nhà mới,
Viết tặng bài thơ thêm ấm lòng.
Cái thú làm thơ
được xuất thần:
Tâm hồn bay bỗng,
nhẹ lân lân,
Con tim rung cảm
cùng hoa cỏ.
Quên hết ưu phiền, … vui gió
trăng.
Ngày 25/2/2018
Ngan Nguyen
THẤT
BẠI LÀ MẸ THÀNH CÔNG ???
“Thất bại là
mẹ thành công” ?
Mẹ ơi câu ấy con
không hiểu gì.
Tại sao có sự dị
kỳ,
Cứ cho thất bại, rồi thì thành công
!?
Nếu thế, đâu cần
gắng công.
Để cho thất bại,
rồi mong công thành.
Xin Mẹ giải thích
ngọn ngành,
Để con hiểu được ý lành trong
câu.
Con ơi, tiếng Việt
ca
dao,
Biết bao hàm ý,
ngọt ngào nghĩa nhân …
Câu này về nghĩa
nhân
văn,
Để khuyên, an ủi,
động viên …. những người,
Đã nhiều cố gắng trong
đời,
Nhưng vì nghịch
cảnh, xa rời thành công.
Khuyên răn họ chớ
nản lòng,
Bớt buồn, thất
vọng, … để mong chí bền
Cố công, gắng sức
bình sinh,
Thất bại rồi sẽ cho mình thành
công.
Còn với những
trường hợp
chung.
Câu này phải hiểu ý
ngầm phía
sau:
Là sau thất bại đớn
đau,
Phải rút kinh
nghiệm, … trau dồi tài năng.
Học từ khuyết điểm,
chớ quên
Quyết tâm, cố gắng,
chẳng nên lơ là.
Siêng năng, bền chí
tối đa.
Thì sau thất bại
mới là thành
công.
Cố công, bền chí …
mới mong,
“Thất bại là mẹ thành công” như lời.
Còn như tiếp tục à
ơi,
Không lo cố gắng
như thời gian qua.
Thì thất bại sẽ là
cha,
Sinh tiếp thất bại, hơn là thành
công.
Con ơi, hãy nhớ nằm
lòng,
Thất bại không nản,
… cố công trau dồi.
Bại kia nung chí
khôn nguôi,
Thất bại này sẽ . .
. sinh sôi công thành.
Ngày 4/3/2018
Ngan Nguyen
CHỒI NON
Ồ, … thật là diệu kỳ
Cái lạnh vừa qua đi
Trên cành khô lấm tấm
Những mầm xanh li ti
Rồi nụ non lớn dần.
Hít thở khí trong lành
Kìa, … một giọt sương đọng
Trên chồi non mong manh
Hai lá xanh vừa hé
Lén nhìn đời khe khẽ
Mong manh cần chở che
Thơ ngây như em bé
Tia nắng mai sưởi
nhẹ
Chim hát ca se sẽ
Lá non nằm im nghe
Khúc nhạc đời tươi trẻ
Một chồi non tí ti
Cũng cho nhiều nghĩ suy
Thiên nhiên thật huyền bí.
Và quá đổi diệu kỳ
Trong cuộc sống nhiều khi
Dù chuyện nhỏ li ti
Lắng nghe lời cây cỏ
Thì niềm vui thiếu gì.
Ngày 8/3/2018
Ngan Nguyen
CHUYỆN
NHÀ QUAN
Chuyện xưa kể có bầy cán bộ,
Ngồi trên đầu trên cổ người dân.
Đa phần dốt nát, ngu đần,
Gian tham, dối trá, … hành dân rã rời.
Vì dốt nát, hàng ngày chỉ phá,
Vơ vét vào cho đã lòng tham.
Mặc dân đói rách lầm than …
Mặc cho vận nước, tan hoang cơ đồ.
Thứ gì cũng cho vô trong bụng,
Nào tiền, vàng, … nhà khủng, … đất đai,
Vật tư, dự án, … chân dài,
Ăn nhiều đủ thứ, tháng ngày không ngưng.
Ăn như thể chưa từng thấy của,
Ăn như không còn nữa ngày mai,
Ăn như thiếu thốn dài
ngày.
Phá như lũ khỉ lạc loài Trường
Sơn.
Ăn nhiều quá nên khôn tiêu kịp,
Người nặng nề, mắt híp, … bụng to,
Đêm ngày thường phải hay lo:
Của chìm, của nổi, … răng cho an toàn ?
Người luôn thấy bàng hoàng khó chịu,
Đầu thì nghe nặng trĩu bất an.
Vợ, bồ … lo lắng, hoang mang,
Khuyên đi bác sĩ thuốc thang thế nào.
Bác sĩ bảo: “Bệnh này cam tích,
Vì ăn nhiều bị ích lâu ngày.
Ăn toàn những thứ đắng cay,
Của dân, của nước … lâu ngày khó tiêu.”
“Muốn khỏi bịnh, không ăn tạp nữa.
Kể từ nay phải hứa: không tham
Mồ hôi, nước mắt của dân,
Thì tâm thanh thản, và thân nhẹ nhàng.”
Dan Viet
LÒNG DÂN – Ý QUAN
“Thức khuya mới biết đêm dài,
sống lâu mới biết dạ ai thế nào”.
Mười năm với Mỹ thì sao ?
Tàu ngàn năm lẻ giết bao dân mình ?
Thời gian đã đủ chứng minh
“Dạ” nào giúp đỡ ? “Dạ” rình cướp luôn ?
Lòng dân đã tỏ ước mong.
Vui khi Mỹ đến, buồn lòng Tàu sang
Phao chi: “… bốn tốt, … chữ vàng”
Dân cười ra mặt, còn quan cuối đầu
Đảng rằng đảng hiểu lòng dân ?
Vì dân phục vụ, sao thân với Tàu ?
Hàng Không Mẩu Hạm Mỹ vào
Dân vui hớn hở, quan nào thấy đâu
Mạnh ai nấy trốn cho mau
Chườm mặt đón tiếp, … sợ Tàu đánh cho
Sợ sưng mấy cái mặt mo …
Ngày 9/3/2018
Dan Viet