Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022

Thơ: Về già


Về Già...

Về già đôi mắt mờ đi
Nhưng nhìn đời thấy những gì rõ hơn
Bởi vì lòng dạ thế nhân
Khó thấy bằng mắt, khó tường bằng tai.

Về già chân mỏi đường đời
Quay đầu nhìn lại một thời đã qua
Giật mình tưởng mới hôm qua
Đôi chân son trẻ bước ra đường đời
Đôi chân giờ chậm nhiều rồi
Nhưng bước vững chắc hơn thời trẻ trung
Thận trọng vì biết đâu rằng 
Ngày mai còn có bước chăng được nào.

Về già những tiếng xôn xao
Đôi tai nghễnh ngãng chẳng vào bên trong
Cũng hay, vì đã biết rằng
Ngàn lời, trăm chuyện biết rằng thực hư?
Âm thanh vào tai bây giờ
Tiếng chim, tiếng gió mới là êm tai
Âm thanh vang động bên ngoài
Sao bằng tiếng nói của người thân yêu
Bên tai văng vẳng những điều
Của người thân quý đã nhiều vắng xa.

Về già là khi nhận ra
Hít thở không khí thật là phận may
Bây giờ từng hơi thở này
Là thước đo sự sống ngày hôm nay
Bởi vì ai biết ngày mai
Có còn hít thở như ngày nay chăng?

Về già nhìn lại tháng năm
Tri kỷ, thân hữu, còn chăng mấy người?
Có hợp thì có tan thôi 
Một lòng trân quý những người còn đây.

Về già nếm đủ đắng cay
Nghèo, giàu, thua, được, việc này đã xa
Đời như cơn mộng thoảng qua
Vô thường, muôn sự tiếc mà làm chi.

Nghĩ xem quý nhất là gì
Bình yên, hai chữ chẳng chi sánh bằng
Tìm chi ở chốn xa xăm
Hạnh phúc luôn có trong lòng bàn tay
Hãy vui trọn vẹn hôm nay
Nếu không sẽ tiếc một ngày mai sau.

Bùi Phạm Thành