Họ quen nhau trong nhiều năm vì là bạn học cùng lớp và đã tham gia nhiều buổi hội ngộ trước đây.
Trong lần hội ngộ thứ 70 của lớp.
Họ vui chơi với vài người bạn độc thân khác rất thoải mái. Tại bàn ăn, họ ngồi đối diện nhau.
Ông nhìn bà một cách say đắm. Bà mỉm cười nhìn lại ông.
Cuối cùng ông lấy hết cam đảm hỏi bà:
- Em bằng lòng làm vợ anh không?
Sau vài giây suy nghĩ, bà trả lời:
- Em….. bằng lòng !!
Ông tràn đầy niềm vui cho đến giây phút từ giả..
Sáng sớm hôm sau, thật tội cho ông, ông cố nhớ lại từng lời nói khi ông cầu hôn mà vẫn không nhớ bà có nhận lời hay không !!?? Ông cầm điện thoại lên gọi cho bà, vừa run vừa lo.
Ông thuật lại mọi việc ông đã nhớ được vào đêm hôm trước. Cuối cùng ông mạnh dạn hỏi:
- Khi anh hỏi em có muốn làm vợ anh không. Em trả lời ra sao?
- Anh thật là vô tình. Em trả lời muốn với tất cả con tim của em
..Lòng ông rộn rã, tim ông đập mạnh thêm ….trong khi bà nói tiếp:
- Em rất vui khi anh gọi. Thực ra em không nhớ ai đã hỏi cưới em !!!!!
Lượm trên mạng/nguoiphuongnam