Sách có một vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống. Một cuốn sách ngoài việc truyền tải thông điệp nào đó, nó còn mang theo năng lượng tích cực hoặc tiêu cực tác động đến người đọc.
Người biết chọn sách tốt mà đọc thì tâm hồn sẽ được nuôi dưỡng, thanh lọc, đức hạnh không ngừng thăng hoa; còn người nếu chẳng may đọc phải những cuốn sách xấu, sẽ khiến tư tưởng ngày càng trở nên méo mó, lệch lạc, biến dị.
Nói về lợi hại của việc đọc sách tốt và sách xấu, trong cuốn “Duyệt Vy Thảo Đường Bút Ký” của học giả Kỷ Hiểu Lam đời nhà Thanh, có ghi chép câu chuyện như vậy:
Có vị quan nọ đang đi dạo một mình vào lúc giữa đêm. Đột nhiên ông ta gặp lại một người bạn cũ đã mất. Tuy nhiên, bản thân ông là một người dũng cảm nên không hề sợ hãi, bèn hỏi người bạn: “Anh đi đâu thế?”
Người bạn trả lời: “Tôi đang làm Minh lại (một viên quan dưới âm phủ). Tôi phải trông coi khu làng phía Nam. Tôi đang trên đường đi đến đó thì tình cờ gặp ông”.
Vậy là hai người đi cùng nhau. Khi đi qua một ngôi nhà cũ, vị Minh lại nói: “Đây là nhà của một vị học giả đức hạnh và cao thượng”.
Vị quan hỏi ông ta: “Tại sao anh biết người đàn ông sống trong ngôi nhà này là một vị học giả đức hạnh và cao thượng?”
Minh lại đáp: “Hàng ngày, người ta rất bận rộn với công việc mưu sinh và tâm hồn của họ bị chôn vùi trong đó. Đêm đến, khi đi ngủ, mọi người đều không còn nghĩ về điều gì nữa. Vào lúc đó, nguyên thần của họ sẽ xuất ra ngoài. Nếu một người thường đọc những quyển sách tốt, ví dụ như ‘Luận Ngữ’ của Khổng Tử, ‘Ly Tao’ của Khuất Nguyên, và ‘Sử Ký’ của Tư Mã Thiên, thì một trường ánh sáng nhiều màu sắc và chói sáng sẽ phát ra từ trăm khiếu của người đó. Những ánh sáng rực rỡ nhất có thể cao đến tận trời, tỏa sáng như Mặt Trăng và các vì tinh tú. Những ánh sáng tiếp theo có thể xa tới vài trượng. Những ánh sáng tiếp nữa có thể xa đến vài thước. Và những ánh sáng dù yếu nhất cũng đã sáng như một ngọn đèn chiếu ra ngoài cửa sổ. Người bình thường không thể thấy điều này. Chỉ có hồn ma và những vị Thần mới có thể nhìn thấy điều như thế”.
Vị quan tò mò hỏi ông ta: “Tôi dành nhiều thời gian hàng ngày để đọc sách, vậy trường ánh sáng của tôi thế nào khi tôi ngủ?”
Minh lại ngập ngừng một lúc rồi trả lời: “Ngày hôm qua tôi đi qua nhà ông, lúc đó ông đang ngủ trưa. Tôi thấy rằng ông đọc rất nhiều sách, nhưng lại ít đọc sách của Thánh hiền. Hầu hết các sách ông đọc đều là vì ham muốn của cá nhân, vì để giải trí và thiếu chân thực. Vì vậy mà mỗi chữ đều biến thành khói đen và bao trùm ngôi nhà của ông. Ngôi nhà của ông giống như được che phủ bởi bóng tối và sương mù dày đặc, đến nỗi ánh sáng không thể nào chiếu vào được”.
Qua câu chuyện này, chúng ta có thể thấy sách tốt như đèn sáng, sách xấu như mực đen. Một cuốn sách ngoài việc truyền tải thông điệp nào đó, nó còn mang theo năng lượng tích cực hoặc tiêu cực tác động đến người đọc. Vì thế, có người đọc xong thì vui suốt mấy ngày, có người đọc xong thì buồn cả tháng.
Sách hay bổ ích như linh đan, sách xấu nguy hại hơn độc dược. Nếu đọc được một cuốn sách dạy làm người tốt, bạn sẽ nuôi dưỡng cho mình một trái tim và tâm hồn trong sáng. Và giống như câu chuyện tâm linh ở trên, nhìn vào không gian khác, thân thể bạn có thể tỏa ra ánh sáng lấp lánh và xa đến mười ngàn trượng. Nhưng nếu bạn chỉ biết vùi đầu bên những trang sách xấu, thì cũng đồng nghĩa với việc bạn đang bôi thêm những thứ xấu xí lên tâm hồn mình. Và nhìn từ một không gian khác, con người bạn đang phát ra rất nhiều khí đen và xấu bẩn. Điều đó thật chẳng đáng sợ lắm sao!
Việc lựa chọn cho mình một cuốn sách như thế nào là một việc vô cùng quan trọng. Bởi suy cho cùng, bộ não của con người chỉ như một cái thùng chứa, bất cứ cái gì bạn bỏ vào trong đó, chúng đều trở thành đặc tính của cái thùng chứa đó.
Vậy nên, hãy làm một người có trí huệ, lựa chọn cho mình nhiều cuốn sách quý để đọc, từ đó nuôi dưỡng cho mình những điều thiện lương và tốt đẹp, bạn nhé!
Vũ Dương/dkn