Bạn già không chỉ là danh xưng vợ chồng, còn là tri kỷ, người bạn, người yêu, người thân với ta nhất. Có thể chia sẽ đắng cay ngọt bùi, bên cạnh ta trong suốt nửa đời người, đó chính là bạn già.
Thế nào là bạn già? Đây là đáp án đẹp nhất mà ta từng thấy: Bạn già chính là trạm đến cuối cùng trong cuộc hành trình nhân sinh của mỗi chúng ta; là người tri âm cùng ta đợi ánh chiều tàn, cùng ngắm bóng hoàng hôn; đó là người tình cùng ta đồng cam cộng khổ, hiểu thấu lòng nhau; đó là người vợ, người chồng luôn nắm chặt tay, cùng sát cánh bên nhau đến trọn đời.
Bạn già là bằng hữu, là nghĩa tình lâu bền nhất
Cuộc sống có hợp tan, bạn bè có ly
biệt, nhưng có một người bạn sẽ luôn ở bên cạnh, sống cùng với ta, cùng
ta chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn. Người bạn này chính là bạn già.
Vợ
chồng muốn hòa thuận với nhau, trước tiên cần xem nhau như bạn. Có như
thế, thì dù đi qua mấy chục năm phong ba bão tố, bạn già chính là người
bằng hữu hiểu ta nhất, tôn trọng và dành cho ta những khoảng trời riêng.
Họ
không cưỡng cầu ta phải có cùng chung sở thích với mình, lại còn cho
phép ta có những bạn bè riêng, để ta luôn sống đúng với chính mình.
Bạn già chính là tri kỷ, là người hiểu ta nhiều nhất
Nếu hỏi trên thế giới này, ai là
người tri kỷ thân nhất của ta, ai hiểu rõ ta nhất? Người mà ta nghĩ đến
đầu tiên chắc hẳn là người bạn già.
Ở
bên nhau cả nửa thế kỷ, mỗi ngày từ khi bình minh đến lúc xế chiều,
quen thuộc với hình bóng của ta nhất chính là người bạn già, quen thuộc
với giọng nói của ta nhất cũng chính là người bạn già… Ta không cần mở
miệng, chỉ cần một ánh nhìn, một cử chỉ, là người ấy có thể biết ta muốn
biểu đạt điều gì rồi
Trên
bàn luôn có món ta thích ăn, trên khay luôn có trà ta thích uống… Khi
ta muốn trò chuyện, người đó có thể cùng ta nói đến ba ngày ba đêm, so
với việc phải ra ngoài nói chuyện với những người không hợp cạ còn thoải
mái hơn biết nhường nào.
Bạn già là người yêu, người vợ, người chồng tâm đầu ý hợp
Khi
còn trẻ, mặc dù không biết lãng mạn, không thề non hẹn biển hay khắc
cốt ghi tâm, chỉ biết mỗi bổn phận và nghĩa vụ làm vợ làm chồng, nhưng
người yêu vẫn luôn là người yêu, lâu ngày sinh tình, không thua kém loại
tình cảm yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trong cuộc đời này, ta đi đâu, người
ấy đi theo đó, không bao giờ do dự, không bao giờ oán thán. Người khác
quan tâm xem ta bay có cao không, chỉ có bạn già là quan tâm ta bay có
mệt không.
Hai cánh cửa
chỉ dùng một ổ khóa thì cửa mới khóa được chặt; hai người cùng chung một
lòng, thì tâm mới sít lại gần nhau. Trái tim của người bạn già mãi luôn
ở bên ta, quan tâm ta, sưởi ấm cho ta.
Bạn già là ân nhân, tình sâu như biển cả
Chúng
ta thường nói “vợ chồng ân ái”, sở dĩ chữ “ân” được đặt ở phía trước,
chữ “ái” được đặt ở phía sau, là vì mối “ân tình” giữa hai vợ chồng từ
lâu đã vượt xa hơn nhiều so với “tình yêu” rồi.
Không
rời bỏ nhau khi nghèo khó, luôn nương tựa nhau khi khó khăn, quan tâm
chăm sóc khi đau ốm, không hối tiếc gì khi dâng hiến… Nhìn lại cuộc đời
này, ân tình mà người bạn đời cho ta, trừ cha mẹ ra, còn ai có thể vượt
qua được?
Trên đời này, ân
nhân lớn nhất chính là người bạn đời. Người bạn đời vì gia đình mà sẵn
sàng cho đi tất cả. Nếu bắt buộc phải nêu ra bằng được những gì mà họ
mong mỏi, thì đó chính là ta được bình an, cả nhà yên ổn!
Bạn già là người bạn đồng hành, có họ ta sẽ cảm thấy yên lòng
Khi ta đến tuổi già, những thứ tiền tài kho báu, tuổi thọ đều không sao sánh được với việc có người bạn già ở bên cạnh.
Bạn
già là chiếc nạng cuối cùng trên thế gian, là trang sổ tiết kiệm cuối
cùng, cũng là thẻ bài quan trọng nhất của ta. Khi tỉnh dậy, nhìn thấy
vầng thái dương tươi sáng của một ngày mới, ngóng thấy bóng dáng quen
thuộc của người bạn già, lòng ta sẽ cảm thấy vô cùng yên bình.
Lúc
đó ta mới thực sự biết rằng, người bạn già tinh tế chu đáo mới là tài
sản quý giá nhất của một đời người. Hãy trân trọng yêu thương người bạn
già này, đừng đợi đến ngày nào đó ta gọi một tiếng “bạn già” mà người ấy
không lời hồi đáp, rồi mới bắt đầu đau lòng rơi lệ.
Bạn già là một vật báu mà cả đời này ta không thể xa rời
Khi ta già đi rồi, sẽ phát hiện rằng điều ta không thể tách rời chính là một nửa luôn ở bên cạnh, cùng ta va vấp giữa dòng đời.
Răng
thi thoảng cũng cắn phải lưỡi. Tức giận bởi vì lo lắng cho đối phương;
cãi vã để minh chứng rằng vẫn yêu thương. Dù cho ngày ngày đều mắng ta,
ngày ngày đều phiền ta, nhưng ra ngoài rồi vẫn sẽ trở lại, đau ốm rồi
vẫn sẽ chăm sóc cho ta.
Bạn già chính là chiếc chân còn lại của ta, muốn bước đi được thì không thể thiếu nhau được
Bạn
bè mà không liên hệ trong một thời gian dài thì mối quan hệ sẽ dần phai
nhạt. Con cái lớn rồi dần dần cũng không còn ở cạnh ta. Chỉ có vợ chồng
mới có thể mãi bên cạnh nhau cho đến già.
Gọi
một tiếng “Bà xã ơi” thật dễ dàng, gọi một tiếng “Bà già ơi” mới khó.
Gọi một tiếng “Ông xã ơi” thật đơn giản, gọi một tiếng “Ông già ơi” thì
cần cả cuộc đời.
Bạn già, chính là bàn tay đã nắm lấy tay ta trong cuộc đời này; người mà kiếp sau ta vẫn muốn đi cùng một lần nữa.
Thục Anh, theo Secretchina