Nhà bên Mỹ muốn xây cũng dễ,nhưng phải tuân luật lệ gắt gao.Công trình kiến trúc thấp cao,lúc nào cũng có người vào kiểm tra.
Nước Việt ta xây nhà số một,có cửa, tường, then chốt đàng hoàng,có sàn gạch lót khang trang,có bồn rửa bát cho nàng rửa chân,có nhà bếp, có trần, có nóc,chỉ một điều: không có chiều sâu
những nhà khác thoạt nhìn thật "chiến",có chiều sâu nhưng thiếu chiều ngang,chỉ cần hai thước bề ngang,xây cao vòi vọi, vẻ vang cửa nhà.
theo như người này, sau khi giải phóng mặt bằng, chiều rộng nhà ông ta chỉ còn 1 tấc 40 cm!
đấy là những căn nhà quái gỡ,mà người dân mướn thợ xây lên.còn nhà bỗng bị số đen,dở cười dở khóc, bắt đền được ai?
nước chúng ta mưa hoài, lụt lội,ngập trong nhà, cá lội, bể mương,thành ra nhà nước làm đường,nâng cao nền tảng, xem thường nhà dân.
dân tức tối, bần thần, cay đắng,vì nhà mình tụt hẳn độ sâu.bây giờ có muốn đi đâu,lom khom, lưng quặp, cúi đầu chui ra.
người tật nguyền, người già tội nhất,không cách nào đủ sức leo ra.thành ra giam lỏng ở nhà,chung thân cấm cố, chết già một nơi.
ấy, chưa kể khi trời mưa xuống,người lái xe sung sướng: đường khô.nhưng nhà thì lụt trăm bồ,là nơi thoát nước, là Hồ Đồng Nai.
người không chịu trần ai, ác mộng,đành bỏ tiền đổ móng nâng cao.nhưng khi không có mưa rào,xe khi về đến làm sao vào nhà?