Mở:
Cuộc đời lẫn trắng lộn đen,
Nào ai phân biệt: ai hèn ai sang.
Vào thời dốt cũng làm quan,
Nào ai phân biệt: hoang đàng, phong lưu.
****
- Vâng! Em làm đĩ thì sao?
Ai mua, Em bán, đổi trao tiền, tình.
Thuận mua vừa bán phân minh,
Sạch hơn quan lớn dân khinh là thằng
Ăn cướp tài sản dân đen
****
- Vâng! Em làm đĩ thì sao?
Em biết thân phận, dám nào vênh vang.
Còn hơn khối kẻ giàu sang:
Dâng vợ cho sếp, huynh hoang chức quyền.
Còn hơn những ả “Điêu Thuyền”:
Đổi “vốn tự có”, tăng quyền, lên lương.
Còn hơn kẻ cắp bốn phương:
Lại giảng đạo lý, luân thường, thanh cao . . .
****
- Vâng! Em làm đĩ thì sao?
Có tiền Em thỏa ước ao giúp nhà:
Nuôi em đi học trường xa,
Giúp cha hối lộ quan bà, quan ông.
Có tiền mọi việc mới thông:
Khi tờ tạm trú, . . . khi ông gát đường .
Nhớ xưa, lâm cảnh đoạn trường,
Kiều đâu tránh khỏi con đường thanh lâu.
Kiều khen, Em trách, vì đâu?
Thanh lâu, làm đĩ, khác nhau chổ nào? !!!
****
- Vâng! Em làm đĩ thì sao?
Em đĩ cấp thấp, học nào bằng ai.
Thơ bác Duy nói chẳng sai:
“Đĩ cấp thấp bán trôn nuôi miệng
Đĩ cấp cao bán miệng nuôi trôn". (1)
Em không đĩ miệng, đĩ mồn,
Chuyện đen nói trắng, luồn trôn, . . . xu thời.
Em không ác khẩu hại đời,
Vu oan, chụp mũ, . . . hại người vì dân.
Em không vị nể, cầu thân,
Mặc cho trái phải, rần rần vổ tay.
Em không ba phải, cầu tài:
“Bạn vàng, bốn tốt, . . . tàu ai chẳng tường” (2)
Bác Duy nói trúng phóc luôn,
Giỏi thay các bác: môi trơn, dẽo mồm!
Khua môi, múa mép sớm hôm,
Tiền vô như nước, nuôi trôn ghẹ, đào.
****
- Vâng! Em làm đĩ thì sao?
Dùng “vốn tự có”, Em nào hại ai.
Em không rước giặc, tiếp tay
Ngoại bang cướp phá, đọa đày dân ta.
Em không bán nước hại nhà,
Buôn rừng, bán biển, sơn hà cha ông.
Em không ăn cắp của công,
Buôn bằng, bán chức, . . . để mong làm giàu.
Em không lẫn lộn vàng thau,
Nhận tiền hối lộ đổi màu trắng đen.
Em không ức hiếp dân quèn,
Cướp máu, nước mắt, miếng ăn . . . đồng bào.
****
- Em đi làm đĩ vì sao?
Đất nước càng lúc đi vào tang thương.
Vì ai bức hại môi trường?
Đồng khô, biển độc, thảm thương dân nghèo.
Mẹ đi làm ruộng đói meo,
Cha xưa đi biển, nay neo ghe thuyền.
Trong nhà gạo hết, cạn tiền,
Trẻ già đói dạ, mọi miền lang thang.
Còn đâu biển bạc rừng vàng,
Gái trai cầu thực dặm ngàn phương xa.
Kẻ thì làm mướn việc nhà,
Người thì làm “vợ” cho ba bốn người.
Gian truân, lao khổ . . . sớm trưa,
Xuất khẩu lao động? – ngàn xưa chưa từng !!!
Xứ người cũng đất, cũng rừng,
Sao đủ công việc cho từng người dân?
Còn mình thừa thải công nhân,
Làm gì cũng phải thế thần, . . . “đầu tiên”.
Nhiều cô bí quá “cầu duyên”,
Đài Loan, Trung Quốc, . . . cao niên . . . cũng đành.
Em cam phận mỏng duyên manh,
Liều thân làm đĩ, đỡ đần mẹ cha . . .
Cũng đành uổng một đời hoa,
Gặp cơn quốc nạn, tan nhà . . . biết sao!!!
****
- Vâng, Em làm đĩ thì sao?
Vi phạm đạo đức, phạm vào thuần phong?
Sự đời lắm nẻo đục trong,
Xã hội điên đảo, thuần phong nỗi gì?
Nói láo, khoe của, bất nghì, . . .
Mua quan, bán chức, . . . đâu vì mại dâm.
Tiêu hoang, vô cảm, vô tâm, . . .
Thượng cấp bất chính, . . . Em không can gì.
Các bác thử nghĩ lại đi,
Thuần phong lụn bại, đâu vì mại dâm?
****
Chuyện đời có lắm thị phi
Trắng đen lẫn lộn, thiếu gì tiếng oan
Miệng Em không thép, không gang (3)
Thỏ thẻ tâm sự, xin chàng hiểu cho !!!
Khen ? Chê ? Cũng chẳng nhằm nhò . . .
8/ 12/ 2017
Ngan Nguyen
(1) Thơ: “Nhìn Từ Xa… TổQuốc!”. Tác giả: Nguyễn Duy
(2) Tàu ai chẳng tường: tức tàu lạ
(3) Từ câu đối dân gian: “Miệng nhà quan có gang có thép. Đồ nhà khó … ”