Chuyện xưa kể rằng: Có một
người muốn học làm thầy lang, nhưng học hành chưa đến nơi đến chốn đã vội mở
phòng mạch kiếm tiền. Một hôm có bệnh nhân đau bụng đến bắt mạch hốt thuốc ,
thầy khám qua loa rồi giở sách coi chương đau bụng, đọc …… (nhiều quá)……(viết
dài quá) …..( lằng nhằng không hiểu)….. đến cuối trang thấy có dòng:
Đau bụng
thì ngậm sâm, thầy hốt liền ba thang thuốc rồi dặn ngậm ngày ba lần. Hôm sau có
việc đi vào làng, thấy có nhà đám tang thầy ghé vào, người chết là bệnh nhân,
vội chạy về lật sách ra coi lại, rõ ràng sách có ghi : Đau bụng thì ngậm
sâm…(lật trang sau)…là chết chắc.
Chuyện ngày nay: Có người kiến thức hạn hẹp nhưng muốn làm người uyên thâm gặp
ai cũng đưa ra lời khuyên, gặp người nhẹ dạ dễ tin nên khuyên gì làm đó, đến
khi bệnh tình nặng đưa vô nhà thương cấp cứu … không kịp. Rồi đến thời đại công
nghệ thông tin mạng xã hội đầy dẫy bài viết tào lao … chữa bá bệnh kể cả ung
thư giai đoạn cuối, đọc xong không hiểu biết cũng Share không riêng gì ngành Y
mà bài viết lĩnh vực nào cũng share… Tóm lại : Biết cũng share không biết cũng
share, cái gì cũng share…
Lời nhắn: Đừng khuyên ai hoặc share bài mà mình không có kiến thức hiểu biết rõ
về nó, xin mọi người hãy sống có trách nhiệm với hành vi của mình, nếu không sẽ
gây hậu quả tai hại vô cùng cho xã hội không thua gì những vị bác sỹ ngày nay
học hành “Nhứt cư” nhưng …(Vì lý do gì gì đó) vẫn có bằng để hành nghề.
Mong lắm thay.
Kim Hoa Bà Bà /nguoiphuongnam