Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2019

Thơ: Ai bảo già là khổ?


Sao lại bảo: “Già là khổ”?
Không phải đâu! “Tuổi Già” sướng lắm chứ!
Bạc mái đầu, thoát mọi thứ lo âu,
Thấy đời vui... Già cười khẩy, vuốt râu!


               Leo Tolstoy
Răng rụng hết, không ăn đồ uế tạp,
Tai nghễnh ngãng, khỏi nghe lời bá láp,
Đầu gối đau, chẳng đến chốn lợi danh,
Cặp mắt mờ, thấy đời bớt lưu manh!
Lưng khòm xuống, hóa được gần hoa lá,
Ai hiểu được, niềm vui người già cả.
Tính hay quên, quên hết chuyện thị phi,
Này rượu, này trà, độc ẩm... nhâm nhi.

Nằm phưỡn bụng, ngâm nga câu thơ cổ,
Cuộc đời ô trọc, coi như buông bỏ!
Chuyện tử sinh... cũng “chuyện nhỏ” thôi mà !!!
Vậy thì...  Ai dám bảo “Tuổi Già” là khổ?
 Trần Quốc Bảo (bài do bạn Mậu Trần giới thiệu)