Đã bốn mươi tám năm trôi qua kể từ khi mất nước nhưng những hình ảnh đau thương
trong quá khứ vẫn còn đậm nét trong lòng mỗi người dân miền Nam, nhứt là sự hy
sinh vô bờ bến của người phụ nữ trong gia đình sau ngày đổi đời thê thảm tận cùng,
tiêu biểu là người vợ. Xin gởi đến những người vợ lính VNCH bài thơ vinh danh nhân
ngày quốc hận.
Thương sao người vợ Việt Nam
Từ khi xuất giá sang ngang theo chồng
Bỗng thành chinh phụ ngóng trông
Chàng đi chinh chiến phòng không một mình
Những mong đất nước thanh bình
Vui đời sum họp phỉ tình lứa đôi
Ngờ đâu khi “giải phóng” rồi
Trôi theo vận nước mệnh người tàn vong
Truân chuyên một kiếp má hồng
Nuôi con nheo nhóc nuôi chồng khổ sai
Lao thân giữa chợ trần ai
Dầm mưa dãi nắng ngày ngày bôn ba
Chắt chiu gom góp chút quà
Rừng sâu núi thẳm tìm ra thăm chồng
Nhìn nhau nước mắt lưng tròng
Thân tàn ma dại nghe lòng đớn đau
Muốn kêu cho thấu trời cao
“Hòa bình giải phóng”mà sao gông xiềng
Bao giờ cho có nhân quyền
Chinh phu ngày ấy đòan viên gia đình
Trả cho người vợ chung tình
Người chồng anh dũng quên mình vì dân
Bao giờ cho hết cách phân
Cha con chồng vợ một lần trùng lai
Bao giờ cho hết đọa đày
Trả người Nam Việt những ngày tự do…?!
(theo ngoiphuongnam)