Con người sống ở đời, cần thứ gì đó cao hơn cơm áo gạo tiền… Đừng chỉ làm một người bình thường vô vị, hãy thêm chút đường cho cuộc sống, thứ ngọt ngào khắc sâu trong tim mới trường tồn được lâu dài.
Nghĩ thông, nhìn thông, buông bỏ
Thời gian giống như mũi tên, một khi đã bắn đi sẽ không thể rút lại, người mãi đắm chìm trong quá khứ sẽ rất dễ bị mũi tên ấy làm tổn thương.
Đời người, cứ đi cứ đi, rồi già lúc nào không hay.
Điều đáng sợ nhất đó là già rồi mà vẫn vấn vương, già rồi mà vẫn ưu phiền, già rồi mà vẫn cầm không được, buông không xong.
Những nỗi khổ, sự đau buồn mà bạn đang tự làm khó mình, đã đến lúc nghĩ thông, cứ cố chấp, người tổn thương cuối cùng vẫn chỉ là bạn.
Những chuyện quá khứ vẫn treo lơ lửng trong tim, đã đến lúc nhìn thông, không sống cho hiện tại, vậy thì mỗi một ngày trong tương lai cũng đều sẽ giống ngày hôm nay, cố chấp, bướng bỉnh, không thay đổi.
Những người không có được, những thứ tình cảm không có được, đã tới lúc buông xuôi, cái gì là của mình thì nó sớm muộn gì cũng là của mình, cái gì không phải là của mình, có cưỡng cầu cũng vô ích.
Cuộc đời còn lại, bình thản ngắm nhìn phồn hoa, thản nhiên tiếp nhận được mất.
Học cách nghĩ thông, nhìn thông và buông bỏ.
Biết phát hiện vẻ đẹp của cuộc sống
Có người nói: cỏ đang kết hạt giống của nó, gió đang đung đưa chiếc lá của nó, chúng ta đứng đó, lặng yên, đẹp!
Vẻ đẹp của cuộc sống, nằm ở chỗ phát hiện.
Những nét đẹp nhỏ nhoi, những niềm vui bất ngờ và vụn vặt đâu đâu cũng có.
Chỉ là chúng ta thiếu đi một đôi mắt biết ngắm nhìn và tán thưởng chúng mà thôi.
Mỗi ngày đều bận rộn, vồn vã với guồng quay của cuộc sống, nhưng khi bạn dừng lại, dùng tâm đi ngắm nhìn những cánh hoa nở hoa tàn, những đám mây tan rồi lại tụ, đi tận thưởng ánh nắng mặt trời, hơi ẩm của ngày mưa, đi hưởng thụ hoa xuân, đêm hè, trăng thu và tuyết đông, cuộc đời của bạn sẽ giống như bước sang một trang mới.
Những hương vị bình phàm mà quý giá…
Phát hiện ra cái đẹp, tận hưởng cái đẹp, là một người dịụ dàng với cuộc sống.
Kết bạn từ sự đơn thuần, tình cảm dần dần sâu đậm
Một người bạn thực sự, có thể đem lại sự cộng hưởng về tinh thần, sự đồng cảm trong tâm hồn.
Có thể cổ vũ bạn, bao dung bạn, chấp nhận bạn, ủng hộ bạn.
Người ta thường bảo, không quen quá thân thì đừng móc hết ruột gan mình ra cho người ta xem, cứ từ từ mà qua lại, bạn mới biết liệu người đó có phải người bạn thực sự hay không.
Bạn bè với nhau, có thể trêu chọc lẫn nhau, có thể không cần những lời ngon ngọt, có thể thỉnh thoảng mới liên hệ, không có cái gọi là hình thức hay giàu nghèo, khi một người gặp nạn, khi cần người khác ở bên thì đối phương tuyệt đối sẽ không vắng mặt.
Tình bạn tiến triển quá nhanh, giống như một mối nguy cơ tiềm ẩn, sự nhiệt tình và tình bạn nhất thời rất dễ bị mài mòn và nhạt phai.
Tới cuối cùng bạn sẽ phát hiện ra, thứ tình cảm giả tạo sớm muộn rồi cũng sẽ mất đi, thứ tình cảm thật lòng sẽ luôn trường tồn theo thời gian.
Trân trọng duyên tình thân, vì kiếp sau chưa chắc đã gặp lại
Người thân là duyên phận chỉ có một lần.
Kiếp này được làm người nhà, bất luận yêu hay không yêu, kiếp sau chưa chắc đã được gặp lại nhau.
Trong những năm tháng có hạn của cuộc đời, hãy trân trọng gia đình.
Trong cuộc sống vội vã này, có thể khiến bạn cảm thấy ấm áp, suy cho cùng cũng chỉ là những bữa cơm quây quần, nhưng ánh mắt lo lắng, nhưng lời cằn nhằn nhưng ngập tràn sự quan tâm của gia đình.
Đời này, hãy dùng cái tâm đi yêu thương ba mẹ, yêu con cái, yêu bạn đời.
Đừng ki bo những nụ cười, những lời khen, những cái ôm hay những nụ hôn, luôn đem theo sự cảm kích mà sống với nhau, đừng để lại sự sự tiếc nuối khi nhắc tới hai chữ gia đình, có vậy mới là đáng sống.
Sức khỏe là 1, tất cả những thứ khác chỉ là 0
Năm tháng dần trôi, cơ thể cũng sẽ ngày một đi xuống.
Trải qua một lần thập tử nhất sinh, lưng đau eo nhức, choáng váng tê liệt rồi thì con người ta mới ý thức được tầm quan trọng của hai chữ “sức khỏe”.
Bớt lao tâm khổ tứ lại, việc của con cái, cứ để chúng tự làm chủ.
Bớt mấy việc tay chân lại, việc nhà không phải thiếu bạn là không ra đâu với đâu.
Nhớ kĩ tầm quan trọng của hai chữ Sức Khỏe, dẫu sao thì bệnh ra đấy, người đau là mình, không ai gánh hộ mình được. Khỏe mạnh, minh mẫn tới trăm tuổi mới là điều đáng để phấn đấu cả đời.
Sức khỏe là 1, tất cả những thứ còn lại chỉ là con số 0.
Thay vì tìm kiếm sự cộng hưởng giữa chốn phồn hoa huyên náo, chi bằng tìm kiếm bản ngã của mình trong cô đơn
Con người, từ đầu tới cuối đều là một mình.
Có lẽ vì sự cô đơn này mà chúng ta ưu ái hơn với sự huyên náo.
Mong đợi được người khác chú ý, mong đợi được người khác yêu, mong đợi được chơi cùng người có cùng chí hướng, mong đợi có ai đó có thể giải tỏa sự cô đơn và trống rỗng bên trong tâm hồn mình.
Nhưng, càng trải đời nhiều rồi mới phát hiện ra rằng, trên thế giới này, thực ra chẳng có ai thực sự hiểu được mình.
Hiểu, có thể gặp chứ không thể cưỡng cầu.
Thay vì tìm kiếm sự cộng hưởng giữa chốn phồn hoa huyên náo, chi bằng tìm kiếm bản ngã của mình trong cô đơn.
Ở một mình là lúc bạn nhìn rõ mình nhất.
Một mình đọc sách viết đôi dòng, một mình tưởng tượng, một mình ngắm cỏ cây hoa lá, một mình dọn dẹp nấu nướng.
Ngược lại, bạn sẽ phát hiện ra mình sống thật hơn, cảm nhận được niềm vui thực sự từ sâu bên trong.
Người kỷ luật tự giác, từ nhỏ tới già đều tự do
Dù có già rồi, cũng đừng quá lười biếng.
Sống lâu rồi, bạn sẽ phát hiện ra, một người đạt được cái gọi là tự do kinh tế, tự do tâm hồn, tự do cuộc sống đều xuất phát từ việc bồi dưỡng cho mình sự kỷ luật tự giác.
Dậy sớm ngủ sớm, kiên trì vận động, chăm chút chế độ dinh dưỡng, vạch ra kế hoach cho từng việc, từng bước từng bước một đi hoàn thành những việc mà bạn muốn làm hoặc những việc cần bạn làm.
Đừng vì sự thay đổi của thế giới bên ngoài mà buông thả, cũng đừng vì lợi ích trước mắt mà bỏ dở giữa chừng.
Tự giác kỷ luật, vốn dĩ là một loại thái độ sống, một phương thức sống giúp chúng ta sống thông hơn, thoải mái hơn.
Sống cho có dư có vị mới không có lỗi với bản thân
Sống ở đời, sợ nhất là khi về già nhớ lại quá khứ lại không có một việc nào khiến mình thực sự cảm thấy vui vẻ, thỏa mãn.
Dũng cảm đi làm những việc bạn muốn làm nhưng còn sợ hãi.
Khoảnh khắc bạn khắc phục khó khăn, vượt qua nỗi sợ, nó sẽ là niềm vui khó quên trong cuộc đời bạn.
Kiên trì đi làm việc mà bạn ước mơ hoàn thành, thước đo thành công trước giờ chưa bao giờ thiếu đi hai chữ “kiên trì”, bạn không thể kiên trì tới cùng, làm sao có thể biết được cầu vồng sau mưa nó lấp lánh và đẹp đẽ ra sao.
Đó, đều là một trong những “điều thú vị” của một cuộc sống rực rỡ.
Một cuộc đời vô vị, nhàm chám, không có gì để nhớ lại, vậy thì còn ý nghĩa gì?
Ôm trong mình một trái tim nhiệt huyết với cuộc sống, đi làm những điều bạn muốn, đi gặp những con người thú vị ngoài kia, có vậy mới không phụ lòng thời gian, không phụ thanh xuân.
Có người nói, con người sống ở đời, cần tới thứ gì đó cao hơn cơm áo gạo tiền.
Ngoài vòng tròn cuộc sống hiện tại thì ngoài kia vẫn còn vô số những thế giới nhỏ cần bạn đi khám phá và phát hiện.
Đừng chỉ làm một người bình thường vô vị, hãy thêm chút đường cho cuộc sống, thứ ngọt ngào khắc sâu trong tim mới trường tồn được lâu dài.
Mong bạn năm tháng còn lại, sống tự tại ung dung, sống có dư có vị, không hối tiếc, cũng không hối hận vì đã từng bỏ ra.
Theo Dân sinh/anle20