Thứ Sáu, 19 tháng 1, 2018

Thơ: Bụi đời ...lắm cảnh đắng cay

BỤI ĐỜI

Người ơi, trong cõi trần ai,                     
Bụi đời lắm cảnh đắng cay, thảm sầu.     
Tuổi thơ lem luốc vì đâu,                    
Vì sao sớm chịu dãi dầu nắng mưa ?

Thân côi vất vả sớm trưa, 
Bánh kẹo, vé số, … mời mua khắp đường.                   
Đánh giày, … lê lếch phố phường.                                                 
Ve chai, bới rác … thảm thương trăm điều.
              
Lạnh lẽo, đói khát, … đã nhiều,                                                                                      
Chân trần, áo mỏng, … hẩm hiu cơm thừa.
Gầm cầu, xó chợ, … nương nhờ,
Cô đơn giấc ngủ, … ước mơ hiện về:

“-  Ước mong cha mẹ đề huề,                             
Thân con hết cảnh não nề đơn côi.
Đến trường vui học, đùa chơi,                 
Để con có được … một thời tuổi thơ.”

Sáng ra, . . . tàn một giấc mơ !!                                   
Bụi đời phủ lớp, che mờ tương lai.
Bụi đời ghi dấu trần ai.                              
Bụi đời đeo bám, đọa dày thân em. 
             
Hỡi người cuộc sống ấm êm,                  
Xin thương lạnh lẽo hàng đêm bụi đời.
Xin thương chút phận mồ côi,
Tình thương chia xẻ, bớt đời lầm than.

                                 Ngày 19/1/2018
                                    Ngan Nguyen