Tôi gọi “Các Bạn Cao Niên” là để “nhắc” rằng bọn mình vẫn còn tráng kiện, minh mẫn... (sic !), chứ không phải già cả, lụ khụ nhớ trước quên sau. Đó cũng là một cách an ủi tuổi già.
Hổm rày thành phố tôi mưa liên miên mưa dai dẳng, khi thì lâm râm khi thì dầm dề... nên tui bị “pó chân”. Muốn chạy xuống Sài Gòn Nhỏ sắm vài món đón Tết (trong đó có món mà tôi thích nhất là bộ quốc phục áo lương khăn đống, mặc vào để khoe mình là... cao niên) nhưng đành chịu, bó gối ru rú ngồi nhà; nhìn ra ngoài kia mưa vẫn mưa trong màn trời xám xịt.
Tuần rồi, vào lúc cuối năm hơi... hơi bận rộn chuyện Tết Nhứt như thế này mà tình cờ nhận được email của Bạn Cao Niên Hà Vang thật là quí lắm. Còn nhận được email của nhau là biết rằng tụi mình “vẫn còn đây”. Như “Bà Xã” tôi thường nói : “Vào tuổi này, khuya khuya trong giấc ngủ mà lén nghe được hơi thở hoặc tiếng ngáy của nhau là mừng lắm, là biết rằng hai mình ‘vẫn còn đây’... !”.
Hôm đó, tôi hẹn với bạn là khi rảnh, mail sau sẽ dài hơn một chút... ! Nay rảnh rồi, như đã... “trót hứa” tôi gõ gởi đến Bạn vài dòng nhân dịp Cali Xuân Đang Về.
Hôm nay, “... Cali Xuân đang về... / Đâu thấy hoa mai nở bên đường / Đâu ngờ em khoác áo dài xinh / Em thiết tha đi với mẹ già / Ôi... Đẹp... đẹp làm sao...”.
Năm trước, đi Chợ Tết trong tiết trời nắng đẹp, tui đảo mắt nhìn quanh tìm cảnh “ưng ý” để bấm máy. Chợt nghe có tiếng gọi mình, tôi quay nhìn, thì ra là chị Ngọc Mai (một bạn trong Hội CHS LTQN) ngồi trong xe đang chạy qua. Chị vẫy tay lên tiếng chào : “Hi... Happy New Year !“. Tôi chào lại rồi nhanh tay bấm một pose hình.
Bước sang dãy hàng Hoa Tết, tình cờ thấy một chị đi sắm Tết trên tay cầm cành mai vàng đẹp quá. Tôi xin chụp pose hình, chị không ngại, nở nụ cười thật tươi, thật mãn nguyện... Vậy là tôi có hai poses hình đẹp trong vài tấm hình Chợ Tết hôm đó.
Thì ra, Xuân ở quanh mình đây chứ tìm đâu cho xa.
Khoảng 3 tuần qua, Sài Gòn Nhỏ có Chợ Hoa Tết ở Khu Thương Mại Phước Lộc Thọ, nhưng tôi chưa xuống dưới đó dạo chợ được nên không biết tình trạng ra sao với tiết trời chợt mưa chợt nắng như thế này.
Nhớ thời gian đầu, qua mấy năm định cư tại xứ người, tụi mình có những buổi họp mặt gặp nhau thật vui nhộn. Nhưng (lại nhưng !), mấy năm gần đây, những buổi Họp Trường, Họp Lớp, Họp Nhóm… dần dần... vắng thêm vài bạn. Thấy thiêu thiếu cái gì đó. Thật chạnh lòng !
Hẵn các bạn Cao Niên còn nhớ... Mấy năm xưa thật là xưa, trước Tết chừng một tháng, cùng với các hội đoàn khác, trường mình có tổ chức lạc quyên Cây Mùa Xuân Chiến Sĩ. Từng nhóm học sinh tụi mình đã hân hoan, hăng hái đứng ở các ngả tư góc phố mà “Xin ông đi qua bà đi lại, của ít lòng nhiều...”.
Lại còn theo truyền thống “Mùng Một Tết Cha, Mùng Ba Tết Thầy” trong ý nghĩa “Tôn Sư Trọng Đạo”, từng nhóm tụi mình kéo nhau đi Chúc Tết Thầy Cô, thật vui và cảm động.
Cuối thư, “... Xin chúc nhau những gì đẹp lòng nhau / Dù thời gian có phôi pha ta không bao giờ quên...”. – (Ngày Tạm Biệt / Lam Phương).
Phạm Lê Huy (Los Angeles)/quinhon11