Rất nhanh và rất nhỏ. Bửa nào không đi bác sỉ hay bệnh viện, ra nhà thuốc lấy thuốc hay đến các phòng thí nghiệm thì rảnh chút ít.
Sáng bưng ly cà phê ra vườn, nói vướn cho ngon thật ra chút ít đất chung quang nhà, trồng cây cho vui đở nhớ quê nhà, Vận động đôi chút. Tưới nước xịt thuốc, bắt sâu, cắt cành tỉa lá. Lúc này quá nắng lại hợp với các cây nhiệt đới bông trái ra rất nhiều, không cần thụ phấn mà mỗi nhánh nhỏ mãng cầu dài ra bốn năm trái. Mình thấy trái nào tròn đẹp giử lại, còn bao nhiêu phải ngắt bỏ để cho trái được lớn. Nhản, sơ ri cũng vậy, nếu không cây không nuôi nổi.
Người già chỗ nào cũng ghế, vỏng. Chiều thì bình trà ra vườn quét lá là hết ngày. Thế giới bây giờ chỉ lòng vòng chung quanh nhà nhỏ phải không?. Bạn bè cũng già và giống như nhau. May mà không lệ thuộc con cái chỉ có hai người già ở riêng, sau khi đã làm mọi bổn nhận với cha mẹ anh em. Cũng như các thủ tục giấy tờ để khỏi phiền lụy đến con cháu. Mọi thứ tuần tự theo tự nhiên chẳng cưởng cầu gì. Không còn thời giờ nghĩ đến những người không nghĩ đến mình.
Mong thôi thêm một ngày an bình. Chúc các bạn cũng vậy.
Bay Le/quinhon