.jpg)
Từ nhỏ tới lớn, chúng ta được dạy: “Có tiền để mua thứ mình muốn.”
Nghe thì đúng, nhưng chưa đủ.
Bởi còn một công dụng khác – quan trọng hơn nhiều:
** Tiền cho bạn quyền nói “không” mà không run tay.
Bạn có thể từ chối một công việc tệ, vì bạn có khoản dự phòng để sống vài tháng mà không phải gồng mình chịu đựng.
Bạn có thể từ chối một mối quan hệ thiếu tôn trọng, vì bạn không phải phụ thuộc để tồn tại.
Bạn có thể từ chối một món đồ “sale sốc”, một chuyến đi “ai cũng đi”, hay một lời rủ rê “sợ bỏ lỡ” – vì bạn chẳng cần chứng minh điều gì cả.
** Tiền không làm bạn quan trọng hơn.
Nhưng nó giúp bạn bớt sợ hơn.
Và trong một thế giới đầy áp lực ngầm, bớt sợ chính là tự do.
Sự thật là:
Nếu bạn không thể từ chối, bạn chưa thực sự tự do – dù lương cao, dù có nhà, dù tiện nghi đủ đầy.
Nhiều người nghĩ: giữ được vị trí, giữ được thu nhập thì an toàn.
Nhưng thật ra, họ chỉ đang tự khoá mình trong một chiếc lồng đẹp, bằng chính số tiền họ kiếm ra.
Điều khiến con người xa rời giá trị của mình, không hẳn là tham.
Mà là sợ mất đi cái đang bám víu – và thường cái đó là tiền lương.
• Bạn biết công việc hiện tại đang hút cạn sức mình, nhưng không dám nghỉ.
• Bạn biết mối quan hệ này đang làm bạn nhỏ bé đi, nhưng không đủ độc lập để rời xa.
Khi bạn không có vùng đệm tài chính, mọi quyết định đều bị chi phối bởi nỗi sợ túng thiếu.
* Vì vậy, tiết kiệm không phải là kham khổ.
* Nó không phải để chống lại niềm vui.
Tiết kiệm chính là:
• Mua lấy sự yên tâm.
• Giữ lại quyền lựa chọn.
• Bảo vệ nhân cách của bạn trước những ép buộc của đời(theo quinhon11)