Đôi giầy mới
Một cụ ông tuổi cuối thu mới sắm được một đôi giầy rất ưng ý. Vừa bước vào nhà, cụ liền khoe với cụ bà:
“Này bà! Bà có nhận ra điều gì khác lạ trên người tôi không?”
Cụ bà nhìn sơ rồi đáp:
– Tôi chẳng thấy gì khác lạ cả! Vẫn cái áo ông mặc từ tuần trước. Cái quần vẫn cáu bẩn như vậy!
Bực mình, cụ ông vào phòng cởi bỏ hết quần áo, đi ra hỏi bà vợ:
– Thế nào, bây giờ bà có thấy điều gì khác lạ trên người tôi chưa?
– Tôi chẳng thấy điều gì khác lạ cả! Vẫn là cái “kim đồng hồ” lúc nào cũng chỉ sáu giờ rưỡi! – Cụ bà thở dài.
Cụ ông hớn hở:
– Phải rồi! Nó chỉ sáu giờ rưỡi bởi vì nó đang nhìn xuống đôi giầy mới của tôi đây này!
Cụ bà ngẫm nghĩ rồi bỗng tươi tỉnh hẳn lên:
– Ừ nhỉ! Vậy ngày mai ông đi mua mũ mới đi!😜😜😜😜😜
Bò giống...
Một anh nông dân có nuôi một con bò giống rất đẹp mã.
Con bò giống này là tài sản duy nhất của anh ta. Các điền chủ trong vùng khám phá ra là chàng bò giống này rất.... sung, và họ thường phải thuê nó để đạp những con bò cái của họ. Chỉ cần dẫn em bò cái đến là chàng bò giống làm việc ngay tút xuỵt. Và anh nông dân kiếm được bộn bạc !!!
Các điền chủ bèn bàn tính và quyết định sẽ mua đứt chàng bò giống. Họ tới gặp anh nông dân để thương lượng. Anh nông dân đang làm ăn ngon cơm, nên đòi một cái giá trên trời. Mấy điền chủ sùng máu, bèn đi méc với trưởng ấp.
Ông trưởng ấp này, muốn lấy lòng cả hai bên, nên xuất tiền quỹ làng để mua, và tuyên bố chàng bò giống này là tài sản chung của tất cả dân làng. Họ tổ chức một buổi lễ tưng bừng và tuyên bố rằng mọi người có thể dẫn bò cái của mình tới để cho chàng bò giống đạp.... miễn phí trong ngày hôm đó !!!
Một em bò cái đầu tiên được dẫn tới, chàng bò giống hửi hửi chút chút rồi... làm lơ.“Có lẽ là do lỗi của em bò cái... ”, một điền chủ nói. “... em này ốm nhách nên chàng chê chăng?”Họ bèn xách tới một em bò cái mũm mĩm đẹp nhất trong vùng, chàng bò giống cũng hít hít một tí rồi cũng làm ... lơ luôn.
Bể quá, ông trưởng làng bèn kêu anh nông dân chủ con bò tới hỏi xem con bò giống mắc dịch này mần cái khỉ gì mà kì quá dzậy. Anh nông dân nói: “tui cũng hổng có biết, xưa giờ nó đâu có như dzậy !!! ... để tui nói chiện dí nó coi ra sao” và anh nông dân bèn rề tới bên con bò giống, rồi hỏi nó: “Ê bò, có chiện gì buồn lòng mà mày hổng có chịu mần dziệc nữa dzậy?”
Chàng bò giống bèn lừng khừng nói:
“Ê, đừng có mà ép buộc tui nha... Bi giờ tui là... công chức nhà nước rồi nghe chưa?!! “
Mậu Trần